Tần Nhất thở ra một hơi thật sâu, trong mắt phượng là một tầng băng mỏng.
Cô biết bên trong xảy ra chuyện gì, mua bán phụ nữ. Ở tận thế, chuyện này rất hay thường gặp.
Phụ nữ trong tận thế có hai loại tồn tại. Một là nữ dị năng giả cao cao tại thượng, được vạn người theo đuổi tán thưởng, một loại khác chính là bị coi khinh như cỏ rác, thậm chí có thể nói là một loại công cụ.
Thật đáng buồn, có lẽ là vì phái nữ là một đoàn thể yếu thế, cho nên số phận của các cô ấy chính vì vậy mà đáng thương như thế.
Trường hợp không phải dị năng giả, nhưng nếu có được cha mẹ tốt, sinh hoạt có thể sẽ thoải mái hơn chút.
Rất nhiều căn cứ nhìn thì sạch sẽ, trên thực tế loại chuyện xấu xa dơ bẩn này cũng có xảy ra.
Đây chính là tận thế tàn khốc và khắc nghiệt đối với phái nữ.
Không chỉ có một mình Tần Nhất cảm giác được sự bất lực, mà ngay cả hay cười như Vương Ổn Ổn cũng cảm thấy bất lực, thói đời chính là vậy.
Cô ấy cũng biết bên trong đang có chuyện gì, nhiều năm qua, cô ấy đã thấy rất nhiều. Kể cả bên trong căn cứ Đế Đô cũng có những người phụ nữ như vậy, chỉ là khác với những căn cứ khác, những cô gái trong căn cứ Đế Đô đều là tự nguyện.
Loại chuyện như này dù sao cũng có rất nhiều, các cô muốn quản cũng không dễ quản, thói đời thay đổi, rất nhiều chuyện đều là hữu tâm vô lực.
"Nam thần, chúng ta có vào không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382363/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.