Cùng giờ phút đó, bên trong căn cứ Đế Đô, hai người đàn ông kinh vi thiên nhân* mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn chằm chằm lẫn nhau.
(kinh vi thiên nhân: ý chỉ cái người mà mình nhìn thấy, khiến mình rất kinh ngạc vì chỉ có thần tiên mới đạt được trạng thái, trình độ như vậy)
"Quân tiên sinh, anh muốn đi theo tôi bao lâu nữa?" Vân Hoán nhàn nhạt mở miệng, rõ ràng nên là đôi mắt đào hoa đa tình, nhưng giờ lại tràn đầy băng tuyết lạnh lẽo. Dù vậy, nhưng nó lại có một loại mị hoặc khác.
Khác với kiểu kiêu ngạo độc tôn của Vân Hoán, Quân Mặc Ly đối diện thì phong tình vạn chủng. Một người nam nhân, dùng phong tình vạn chủng để miêu tả, tuyệt đối không hài hòa, nhưng sự lạnh lẽo toát ra từ trên người hắn lại thoáng trung hòa sự vũ mị của hắn.
"Ngươi biết Tần Nhất." Con ngươi vũ mị hẹp dài của Quân Mặc Ly quét nhìn Vân Hoán, giống như đã quyết định chuyện gì đó.
Thật ra hắn cũng có chút bất đắc dĩ, nơi này hắn không quen thuộc, cũng không biết người nào cả. Ca Nhi lại không thấy đâu, thật không dễ dàng gặp được người nam nhân này, còn quen biết Tần Nhất, làm sao hắn có thể bỏ qua.
Ánh mắt Vân Hoán lạnh lùng, người đàn ông này vừa đến đã nói muốn tìm Thất Thất, theo đuổi người theo tới tận nơi này của anh, rất tốt rất tốt nha, một chút cũng không đem chính thất như anh để vào mắt.
Thế nhưng chuyện càng khiến anh thêm tức giận là thực lực của anh và người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382360/chuong-593.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.