Sau đó Hoàng Oanh áy náy nhìn Tần Nhất: "Anh đừng để ý, Bánh Trôi nhỏ nói bừa."
Trong lòng Hoàng Oanh có chút thấp thỏm, cô chỉ sợ Tần Nhất cho rằng cô bảo Bánh Trôi nhỏ nói như vậy, cô không muốn lưu lại ấn tượng không tốt ở trong lòng Tần Nhất.
"Chị." Bánh Trôi nhỏ buồn buồn cúi đầu, cậu bé cũng biết yêu cầu của mình có chút quá mức, thế nhưng cậu bé thật sự không muốn ở lại cái thôn này.
Cha mẹ của bọn họ đã qua đời mấy năm trước, lưu lại cậu và chị gái khổ sở vùng vẫy sống qua ngày. Cậu còn nhỏ, căn bản không giúp đỡ được gì, trên cơ bản là một mình chị gái nuôi lớn cậu.
Không cha không mẹ khiến bọn họ sinh hoạt ở trong thôn rất gian nan, người người đều có thể bắt nạt bọn họ. Lúc không vui, bọn họ chính là nơi những người kia trút giận, mỗi ngày trên người chồng chất vết thương, thế nhưng dù giận cũng không dám nói gì.
Thật ra từ lâu cậu đã muốn dẫn chị gái rời khỏi nơi này, thế nhưng bên ngoài càng nguy hiểm hơn, cậu lại không có năng lực bảo vệ chị, mỗi ngày chỉ có thể ngóng trông mình mau lớn, mau lớn.
Hiện tại có cơ hội, cậu không muốn từ bỏ. Cậu biết anh trai lớn trước mặt rất mạnh, có thực lực có năng lực, cậu muốn đi theo anh ấy.
Đi theo anh ấy, cậu biết bản thân mình có thể đi được càng xa, thậm chí đến độ cao mà chính cậu đến nghĩ cũng không dám nghĩ.
Nghĩ như vậy, Bánh Trôi nhỏ lần đầu tiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382357/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.