Mặt đất đang rung động, từng cơn chấn động liên tiếp khiến đôi mày thanh tú đột nhiên nhíu chặt, cô có một loại dự cảm không lành.
"Ơ, đây là làm sao vậy?" Tay Trạch Ninh nắm góc áo Tần Nhất càng chặt, vô tội lại đáng yêu, đôi mắt giống mắt mèo con chớp chớp.
"Không biết, chúng ta đi qua đó nhìn một chút."
"Ở bên kia." Trạch Ninh chỉ chỉ đằng trước, là Zombie cấp chín, thính lực của hắn cũng không phải là để trưng cho đẹp.
Tần Nhất dẫn theo Trạch Ninh đi đến nơi truyền tới chấn động, chỉ là từ xa nhìn thoáng qua, cô liền hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Kiến biến dị đầy đường mở to cặp mắt xanh biếc, hàm răng sắc nhọn khe ra, chạy rất có kỷ luật.
Mà phương hướng kiến biến dị chạy tới có hai bóng dáng quen thuộc đến cô không thể quen thuộc hơn.
Tần Nhất cạn lời nhìn hai người bị kiến biến dị truy đuổi đến mức gào khóc kêu to, hận không thể đi lên bổ mấy đao.
Đúng là đồ ngu xuẩn, đã không có bản lĩnh còn lòng tham không đáy, đáng bị truy đuổi.
Tần Nhất hừ lạnh một tiếng, cũng không có ý định quản hai người kia, cô quay về nhà kho một chuyến trước, đánh thức đám người Cổ Thành.
Tần Nhất quay người đi, Trạch Ninh rất ngoan ngoãn đi theo đằng sau cô, thấy cô không định đi cứu hai tên nhân loại kia, có chút mơ hồ: "Tiểu Thất, không cứu hai người đó à?"
Chuyện gì vậy, hai người kia không phải là đồng loại của Tiểu Thất ư, tại sao Tiểu Thất lại không cứu bọn họ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382346/chuong-579.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.