Có người không đồng ý, đương nhiên cũng có người cảm thấy không ổn: "Chúng ta nên đưa cho họ chút thù lao, nào có đạo lý để người ta làm chuyện không công. Bọn họ tuổi còn nhỏ, cũng không đại biểu chúng ta có thể bắt nạt người ta. Nói khó nghe, chỉ bằng thực lực của mấy người chúng ta, toàn bộ độc chiếm những con kiến này là không có khả năng."
Diệp Tử suy nghĩ thấu đáo hơn.
Vả lại, trên người ba người họ toát ra quý khí, lại nhìn quần áo các cô mặc trên người, có thể nhìn ra căn cứ phía sau họ không đơn giản.
Vì vậy, bọn hắn càng không thể bắt nạt các cô.
"Chú Diệp Tử nói rất đúng." Hoàng Oanh vội vàng gật đầu.
Sức ảnh hưởng của Diệp Tử ở trong đám người cũng không thấp, hắn vừa nói như vậy, đại đa số người đều đồng ý.
Mã Đức cầm đầu mấy kẻ không đồng ý, thấy tất cả mọi người còn lại đều đồng ý, cho dù không cam tâm cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng.
Chỉ là đáy mắt hiện lên tia ghen tỵ và oán hận.
Vương Ổn Ổn nhàm chán nhìn đám người xì xào bàn tán đằng xa, quay người hỏi Tần Nhất bên cạnh: "Nam thần, cậu đoán xem bọn hắn đang nói cái gì?"
Tần Nhất rủ mí mắt, nhàn nhạt lên tiếng: "Có thể nói cái gì, đơn giản là nhìn trúng những con kiến còn lại kia."
Phượng Khuynh Ca vuốt ve mái tóc dài của mình, nhếch miệng: "Xem ra bọn hắn muốn để Tiểu Nhất Nhất làm việc không công."
"Nghĩ hay lắm, cho dù chúng ta cưỡng ép muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382340/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.