Tự tin giữa hai đầu lông mày là không thể làm giả.
Đây đúng là nơi khiến Tần Nhất vô cùng kinh ngạc, các căn cứ khác, cho dù là căn cứ Kinh Đô được coi là căn cứ bậc nhất, trạng thái của người dân bên trong cũng không thể so với căn cứ Đế Đô.
Mỗi một căn cứ đều sẽ có người bình thường, người già yếu bệnh tật, thế nhưng Tần Nhất dám cam đoan, không có người của căn cứ nào mà trạng thái tinh thần của người dân ở đó lại tốt hơn so với căn cứ Đế Đô của Vân Hoán.
Đây có lẽ là điểm mạnh của căn cứ Đế Đô.
Dọc đường đi, Tần Nhất phát hiện danh tiếng của Vân Hoán ở trong căn cứ cũng không phải cao bình thường, mỗi một người bọn họ gặp được trên đường đều sẽ chào hỏi với Vân Hoán, tùy ý tự nhiên, giống như bạn bè với nhau vậy.
Đương nhiên, bên trong cũng có phần kính phục.
Vẻ mặt Vân Hoán lạnh nhạt, nhưng anh lúc này không phải dáng vẻ lạnh như băng như khi ở bên ngoài kia, tuy rằng không cười, nhưng vầng trán toát ra sự ôn hòa.
Trên đường đi, Vân Hoán cũng giới thiệu Tần Nhất với mọi người, ai nấy cũng đều rối rít kinh hô lên tiếng, Công tử à, Công tử đã trở về.
Ấn tượng của đại đa số người với Tần Nhất rất tốt, thiếu niên sạch sẽ anh tuấn, làm cho lòng người không tự chủ được liền thích.
Chỉ một buổi tối, Tần Nhất và Vân Hoán ngang hàng, trở thành nam thần đệ nhất của căn cứ.
Chào hỏi một chút cùng mọi người, Vân Hoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382299/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.