Sự kiện mười mấy năm trước của Vân gia cũng không phải là bí mật gì, quyền quý thế gia ở Kinh Đô ai cũng đều biết chuyện này. Chỉ là anh có chút không hiểu, lúc này tiến sĩ Lâm nhắc tới chuyện này là có ý gì.
Đả kích anh sao? Thế nhưng sự kiện đó ở trong lòng anh đã sớm tiêu tán, tuy vẫn đau nhức như cũ, nhưng sẽ không đả kích anh đến mất lý trí.
"Thì sao à?" Giọng điệu của tiến sĩ Lâm nhẹ nhàng quỷ mị: "A, nghe đồn Đế thiếu đối diện với chuyện gì cũng đều mặt không đổi sắc, không biết sau đây ngươi còn có thể bình tĩnh như thế hay không."
Tiến sĩ Lâm duỗi ra cái tay màu đen, không, đã không thể gọi là tay, hẳn là móng vuốt, gỡ xuống mặt nạ trên mặt Mộc Hiên Nhiên.
Tần Nhất là lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt thật của Mộc Hiên Nhiên, đúng như cô nghĩ, Mộc Hiên Nhiên lớn lên rất đẹp trai, đẹp không giống Vân Hoán và Tần Nhất, trên người cậu ta càng nhiều hơn chính là tà khí.
Dáng vẻ tiến sĩ Lâm giống như rất nhớ nhung Mộc Hiên Nhiên, nhẹ nhàng vuốt ve mặt cậu ta. Sau đó đôi đồng tử màu nâu nhạt của thú bỗng nhiên biến thành màu đỏ, tiếp theo đám người liền trông thấy mặt Mộc Hiên Nhiên thay đổi.
Đúng vậy, thay đổi, giống như đang đeo mặt nạ da người vậy. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, sẽ không ai tin tưởng cả. Vừa rồi rõ ràng là thanh niên rất tà khí, bỗng nhiên trở thành một thanh niên sạch sẽ.
Càng quan trọng hơn là, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382292/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.