Bóng tối thâm trầm đã biến mất, tia nắng đầu tiên bắt đầu xuất hiện. Chân trời dần dần sáng lên, giống như ai bôi lên bầu trời xanh nhạt một lớp hồng phấn, dưới lớp màu hồng phấn lại ẩn giấu đi vô số đạo kim quang.
Trên tường thành căn cứ Z, Vân Hoán dõi mắt nhìn nơi xa, con ngươi đen nhánh u ám vừa giống như đang nhìn chăm chú vào thứ gì đó, lại vừa giống như không nhìn gì cả.
Môi mỏng mím chặt, gió thổi phất qua mái tóc rối có phần lộn xộn, thế nhưng cũng không làm mất đi vẻ tuấn mỹ vô song của anh.
"Vân Hoán, xuống đi, cha làm xong bữa sáng rồi." Tần Hàn Vũ thở dài, bước tới vỗ vỗ vai Vân Hoán.
Em gái nhà mình đã vài ngày không có tin tức, cũng không biết tình huống thế nào. Nơi đó chính là ổ Zombie, lại còn có thêm một Zombie Vương, nhưng bọn họ đều lựa chọn tin tưởng cô.
Haizz, nhưng khó chịu nhất vẫn là Vân Hoán, mặc dù mấy ngày nay nhìn anh có vẻ rất bình thường, tỉnh táo thương lượng đối sách, bố trí cạm bẫy với bọn họ, nhưng Tần Hàn Vũ biết tâm tình Vân Hoán rất tồi tệ.
"Ừ." Vân Hoán trầm thấp đáp một tiếng, giọng nói khàn khàn tê tê dại dại, nghe rất gợi cảm êm tai, thế nhưng thân thể lại không động.
"Cậu ở đây đợi bao lâu rồi?" Tần Hàn Vũ có chút tức giận, nhìn thấy quầng thâm dưới mắt Vân Hoán, khuôn mặt tuấn tú hơi đen.
Giọng nói đều đã khàn đặc thành như vậy rồi, cũng không biết con hàng này đứng chờ ở chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382277/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.