Vân Hoán nhìn cửa phòng khóa chặt, trên khuôn mặt tuấn tú là nhàn nhạt bất đắc dĩ. Tiểu gia hỏa giận thật, đây là lần chiến tranh lạnh đầu tiên giữa bọn họ, mùi vị quả thật không dễ chịu.
Nhưng dù không dễ chịu, Vân Hoán vẫn kiên quyết không cho Tần Nhất đi mạo hiểm một mình.
Tính tình tiểu gia hỏa quật cường, thế nhưng có một số việc đã chạm tới ranh giới cuối cùng, anh không thể chiều theo cô được.
Trong phòng, người mà Vân Hoán cho rằng đang tức giận thoải mái duỗi lưng một cái, hai con vật tròn tròn trắng như tuyết nắm vây quanh bên người cô.
Sau khi ngủ một giấc tỉnh lại, tâm trạng buồn bực của Tần Nhất cuối cùng đã tốt hơn một chút. Có hơi xấu tính chọc chọc hai vật nhỏ bên người, thấy chúng nó không nhúc nhích, ngủ vô cùng say sưa thì Tần Nhất liền không cảm giác thú vị nữa, dừng tay.
Còn chưa xuống tầng, tiếng nói chuyện trong phòng khách đã truyền đến, ba cha con Tần gia đã trở về.
Tần Nhất vừa xuống tới nơi liền trông thấy Tần Miễn đen mặt ngồi trên ghế sô pha, mặc dù tuổi không còn trẻ, nhưng mị lực đàn ông trên người ông lại càng trở nên mê người.
"Nhất Nhất, em tỉnh rồi, có phải bọn anh đánh thức em dậy không?" Sắc mặt Tần Hàn Mạt không phải rất tốt, nhưng phần lãnh ý đó lại không phải hướng tới Tần Nhất.
Tần Nhất ngồi xuống bên cạnh Tần Hàn Vũ: "Xảy ra chuyện gì?"
Tần Hàn Vũ hơi nhướng mày, kín đáo liếc mắt nhìn thoáng qua Vân Hoán, quả nhiên trông thấy khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382254/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.