Có điều, Tần Hàn Mạt nắm chặt nắm đấm, nụ cười trên môi tắt ngấm, dù là ai cũng không thể nói em gái anh ta, tên Lục Nguyên Thịnh này chính là đang tìm chết.
Ông cụ Trương cũng biết Lục Nguyên Thịnh không dám thật sự đối phó Tần Hàn Mạt, mà ông tuổi tác đã cao, ở lại đây cũng chỉ chuốc thêm phiền phức cho Tần Hàn Mạt, thế là gật đầu vẫy vẫy tay nói: "Chúng ta vẫn nên rời đi trước đi, đừng tạo thêm phiền phức cho Tiểu Mạt."
Địa vị của ông cụ Trương không thấp, ông đã nói vậy, những người còn lại cũng tản đi.
Rời đi đều là vì tốt cho Tần Hàn Mạt. Căn cứ trưởng Lục thật sự là càng ngày càng hồ đồ, những năm này, căn cứ có thể bình yên vô sự, ít nhiều là nhờ có Tần gia. Cũng không biết Căn cứ trưởng Lục nghe ai đồn như vậy, một hai năm nay luôn luôn nhằm vào Tần gia.
Người thưa thớt dần, cuối cùng chỉ còn lại hai người Tần Nhất và đám người Lục Nguyên Thịnh. Ánh mắt Tần Nhất nhàn nhạt khẽ đảo, giống như Lục Nguyên Thịnh đã là người chết.
"Tao nói gì, tao bảo mày đưa em gái mày cho ta chơi, nhìn làn da kia kìa, trắng mịn như tuyết. Nếu thật sự đặt ở dưới thân thì có bao nhiêu thoải mái a, đúng không, đồ xấu xí?" Lục Nguyên Thịnh phun ra toàn lời không sạch sẽ, ánh mắt nhìn Tần Nhất toàn là ý dâm tà.
"Cút." Tần Hàn Mạt nổi giận, không ai có thể bắt nạt em gái anh ta! Tần Hàn Mạt không nói hai lời, vung nắm đấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382221/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.