Tính anh ta tùy tâm sở dục, cho nên bản thân không vui vẻ trực tiếp hiện ra trên mặt: "Tiểu Nhất Nhất, dù sao tôi cũng là bạn của cậu, sao cậu cứ xem nhẹ tôi như vậy, chỉ cùng khối băng lớn ở chung một chỗ."
Tần Hàn Vũ liếc nhìn Mộc Hiên Nhiên một cái, anh đây là anh trai ruột còn bị quăng sang một bên, người ngoài như cậu thì tính là cái rắm gì.
Tần Nhất tiếp tục phớt lờ, không để ý tới Mộc Hiên Nhiên. Trong mắt cô, cậu ta chính là người không có gì làm thì thích đi gây sự, với lại cô vẫn có vài tia đề phòng với cậu ta.
Lần đầu tiên Mộc Hiên Nhiên gặp phải loại tình huống này, đầy mình lửa giận vô cùng khó chịu, nhưng hết lần này tới lần khác anh ta lại không thể phát tiết ra ngoài.
Vân Hoán liếc nhìn vẻ mặt buồn bực của Mộc Hiên Nhiên, đôi mắt đào hoa liễm diễm, môi mỏng hơi cong lên, tiểu gia hỏa không đếm xỉa đến cậu ta, khiến tâm tình của anh rất tốt.
Nhóm người Tần Nhất đi vào sâu bên trong, trên đường đi chuyện gì cũng đều không xảy ra, quá mức yên tĩnh, yên tĩnh làm cho Tần Nhất càng thêm cảnh giác.
Ba người Lâm Bình phía sau vẫn không nhanh không chậm đi theo, bỗng nhiên một người hét thảm lên. Tần Nhất quay đầu, liền thấy người kia bị một đóa hoa màu đỏ nuốt chửng.
Thậm chí cô còn có thể nhìn thấy hàm răng sắc bén đang nhai nuốt lấy cơ thể người kia, máu tươi tràn ra, đóa hoa khổng lồ tựa hồ rất vui vẻ, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382183/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.