Thấy Tần Hàn Vũ đi vào phòng bếp, đôi mắt đào hoa của Vân Hoán thẫm lại, lập tức bắt đầu không quy củ, anh cúi người hôn lên cánh môi của Tần Nhất, mềm mềm, thơm ngọt ngon miệng.
Tần Nhất cũng không từ chối thân mật với Vân Hoán, cô vươn tay ôm cổ Vân Hoán, đổi bị động thành chủ động, nhẹ nhàng ngậm lấy cánh môi màu hồng nhạt của Vân Hoán.
Chính xác là gặm cắn.
Tần Nhất không biết cách hôn môi, đời trước cô quen với Trịnh Trọng, nhưng ngay cả dắt tay cũng không có. Nhưng chưa ăn qua thịt heo thì cũng từng nhìn thấy heo chạy.
Không nói Vân Hoán, ngay cả Tần Nhất cũng cảm thấy môi Vân Hoán rất ngọt, mềm mềm giống thạch, ăn ngon vô cùng. Cô cứ gặm gặm cắn cắn như vậy, Vân Hoán ngược lại cũng rất phối hợp.
Nhưng trong lòng lại không nhịn được muốn cười, tiểu gia hỏa là đang coi môi anh như xương mà gặm sao?
Tần Nhất gặm một hồi, rốt cục cũng gặm mệt rồi. Cô vừa định rời đi, lại bị Vân Hoán ngăn lại. Tay Vân Hoán nhẹ nhàng đè lại đầu cô, để môi cô dính thật sát vào mình, sau đó phát động tiến công về phía cánh môi đỏ mọng mà mình mong nhớ ngày đêm.
Nhẹ nhàng mút vào, một lát sau lại thấy không vừa lòng, đầu lưỡi bắt đầu miêu tả viền môi Tần Nhất, cảm giác tê tê dại dại, khiến Tần Nhất nhịn không được kêu lên một tiếng.
Vân Hoán được một tấc lại muốn tiến một thước, đi vào cuốn lấy cái lưỡi đinh hương của Tần Nhất, trằn trọc cùng múa. Anh giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382169/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.