Một tháng sau, bên trong căn cứ Z, Vân Hoán lắc lắc ly rượu màu sắc đỏ tươi như máu trong tay, ánh mắt lãnh lẽo.
Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, sau đó thanh âm của Lâm Bạch vang lên: "Lão đại, tôi vào đây."
Lâm Bạch mặc áo len màu trắng, trong căn cứ đã mắc lại lưới điện, tuy tuyết bên ngoài đang rơi nhưng trong phòng ngược lại vô cùng ấm áp.
Trêи mặt Lâm Bạch vẫn duy trì ý cười ôn nhuận, nhưng chỉ là ý cười nhạt, không chạm đến đáy lòng. Khi nhìn thấy ly rượu trêи tay Vân Hoán, bất đắc dĩ lắc đầu, tiến lên đoạt lấy: "Lão đại, anh đừng rượu hết toàn bộ rượu của Nhất Nhất, cẩn thận cậu ấy trở về sẽ không để ý tới anh đâu."
Vân Hoán đặt ly rượu xuống, hai chân thon dài hữu lực vắt chéo, thấy nhắc tới Tần Nhất, đôi mắt đào hoa đạm mạc xa cách của Vân Hoán thoáng ôn hòa: "Thật ư?"
Lâm Bạch gật đầu cười yếu ớt, nhưng trong lòng lại bất lực thở dài. Từ sự kiện bom nổ một tháng trước, lão Đại càng trở nên lãnh đạm vô tình, tựa như người không có bất kỳ ɖu͙ƈ cầu gì, bây giờ anh ta chỉ mong Tần Nhất mau chóng trở về.
"Đúng rồi lão Đại, Tần gia giống như bị người nhắm vào, từ nửa tháng trước sau khi Trịnh Trọng và Triệt gia rời đi, người Tần gia rất khó tiếp nhận nhiệm vụ, không thì nhận được cũng bị cướp mất. Theo chúng ta điều tra ra, tất cả mọi chuyện đều không tránh khỏi liên quan đến một người phụ nữ tên là Cao Tình."
Vân Hoán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/382057/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.