Em trai ấy mà, vẫn nên tự mình chăm, để người khác dưỡng anh cũng không yên tâm.
Mấy ngày gần đây Tần Nhất cũng đã quen thỉnh thoảng người này sẽ dắt tay cô kéo đi, mặc dù không quá quen thuộc cùng người khác thân cận như thế, nhưng thời gian dài, cũng không phải quá bài xích.
Bị nhét cho một nắm cơm chó, Lâm Thanh yên lặng đi theo sau Vân Hoán. Nhìn thấy tay hai người đan chặt vào nhau, nội tâm anh ta một mảnh xoắn xuýt. Rốt cuộc anh ta có nên nói cho lão Đại biết là anh đọc sai sách công lược rồi hay không? Anh ta chỉ sợ đến lúc đó lão Đại mà thẹn quá hóa giận, chắc chắn anh ta sẽ rất thảm.
Chỗ giam giữ Vương Ổn Ổn trước đó Vương Cầm đã nói với bọn họ, Phạm lão đại khá ưng ý Vương Ổn Ổn. Vì không muốn cô ấy bị ủy khuất nên đã nhốt một mình cô ấy trong một gian nhà đơn độc, đến khi cô ấy đáp ứng gã mới thôi.
Đám người Tần Nhất cẩn thận tránh người đi qua đi lại, thành nhỏ dưới đất này tổng cộng có hơn một trăm gian phòng. Người của Phạm lão đại và thôn dân còn sống cộng lại cũng không nhiều, cho nên nhiều chỗ đều trống không.
Theo lời Vương Cầm nói, Phạm lão đại thường ở một mình một gian nhà, người của gã, bao gồm cả những thôn dân về sau đầu nhập vào đội ngũ của gã, đều ở cùng một chỗ, là gian nhà lớn nhất ở nơi này, nhóm Tần Nhất liếc mắt một cái là thấy được.
Mà Vương Ổn Ổn thì bị giam trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/381893/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.