Tiểu gia hỏa nghe thấy phải giảm béo, cả người bắt đầu xù lông, những sợi lông tơ màu xanh lam bên ngoài tất cả đều xoã tung ra, nhìn...
Càng mập, cũng càng ngốc nghếch hơn.
"Chít chít chít chít." Nữ nhân ngu xuẩn, sao ngươi có thể nói ta như thế, ta thế nhưng là Băng Phượng điện hạ vĩ đại, điện hạ ta thế này gọi là uy vũ hùng tráng, không gọi là béo!
Tần Nhất gõ cái đầu nhỏ của Băng Phượng, trầm giọng nói: "Mày còn biết uy vũ hùng tráng?"
Cơ thể nhỏ này của nó kết hợp với cái đầu vừa xuẩn vừa ngốc, cùng uy vũ hùng tráng có quăng cả chục con dao phay cũng không đến.
Tiểu Lam ưỡn bộ ngực nhỏ, nhìn Tần Nhất kinh thường nói: "Băng Phượng điện hạ vĩ đại ta đương nhiên là uy vũ hùng tráng, ta mới không giống ngươi, gầy như một con gà dù."
Vừa nói xong, Tiểu Lam lập tức dùng cánh che miệng lại. Đối diện với mắt phượng híp lại đầy nguy hiểm của Tần Nhất, trong lòng hô to hỏng bét.
Tần Nhất nhếch miệng cười lạnh, dọa Tiểu Lam không ngừng run rẩy..
"Nếu Băng Phượng điện hạ hùng tráng như vậy, chắc hẳn là không cần ăn nhiều thịt đâu, về sau mỗi ngày một cái đùi gà là đủ rồi, còn lại thì để cho con gà dù là tôi đây, dù sao tôi cũng muốn bồi bổ nhiều chút."
Tiểu Lam bị Tần Nhất chặn họng không nói ra lời, nghĩ đến về sau mỗi ngày chỉ có một cái đùi gà, nó lập tức ủ rũ gục đầu.
Mắt Tần Nhất lấp la lấp lánh, ý cười lấm tấm giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/381885/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.