Nhóm Tần Nhất đi về phía trước được mấy phút thì tiếng ồn ào thưa thớt lúc đầu càng lúc càng trở nên rõ ràng hơn.
Đợi khi nhóm người Tần Nhất đến nơi, hai đoàn người đã cãi nhau tới tối tăm mặt mày.
Ngô Việt nhìn đám người phía trước một mực ngăn chặn đường đi của bọn hắn, trong lòng vô cùng bực bội. Đã nói với bọn họ là thành phố Z có căn cứ mới thành lập, những người may mắn sống sót như bọn họ có thể đi đến đó lánh nạn, ai ngờ đám người này không nói lý, nhất định bắt bọn hắn đưa bọn họ đi.
Là Tam Liên trưởng của Hồng Phi Liên, Ngô Việt thật lòng không muốn cùng đám người này cứng đối cứng. Anh ta còn phải đi tìm vật tư, căn cứ nhiều người như vậy đều đang chờ bọn họ mang thức ăn về, anh ta sao có thể ở đây lãng phí từng phút từng giây.
Ngô Việt nhíu mày, không vui nhìn đám người cố tính gây sự, giọng nói rõ ràng mang theo vẻ không kiên nhẫn: "Tránh ra, điều nên nói tôi đã nói rồi, các người có thể đi thành phố Z, chúng tôi còn phải đi tìm kiếm vật tư."
Tiếng Ngô Việt vừa dứt, một người phụ nữ trung niên mặc áo khoác đỏ thẫm đứng dậy, bà ta chống nạnh, vênh mặt lên trời mắng: "Đám quân nhân các người thật không có lương tâm, bình thường đều là do đám dân thường chúng tôi bỏ tiền ra nuôi các người. Làm sao, hiện tại xuất hiện quái vật, các người liền muốn bỏ mặc chúng tôi, không thèm để ý đến phải không? Phi, bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/381879/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.