Vân Hoán chậm rãi bước đến gần Tần Nhất, ném thuốc lá trong tay đi, đôi mắt đào hoa lạnh như băng nhìn thẳng Tần Nhất: "Rốt cuộc làm sao vậy?"
Tần Nhất không nhìn Vân Hoán, cô ngẩng đầu nhìn lên bầu trời mờ tối: "Không sao, chỉ là trong lòng có chút buồn bực mà thôi."
Trọng sinh, đời trước, chuyện hoang đường như vậy cô sẽ không nói cho bất luận kẻ nào, cũng không thể nói cho người khác.
Một lúc lâu sau, khi Tần Nhất cho rằng người đã đi đột nhiên cảm giác được có người đang xoa đầu cô, phía sau truyền đến giọng nói êm tai mà gợi cảm của Vân Hoán.
"Đừng suy nghĩ nhiều, thế giới này chính là tàn khốc như vậy đó. Cậu không làm hại người khác, nhưng người khác sẽ làm hại cậu. Vì đạt được mục đích của bản thân, có một số việc nhất định phải làm. Hơn nữa người như vậy không đáng giá để cậu cứu và đồng tình đâu."
Tần Nhất hơi sửng sốt, từ lúc quen biết anh tới giờ cô chưa từng thấy Vân Hoán nói nhiều như vậy. Nhưng sau khi nghe rõ lời Vân Hoán nói, Tần Nhất có chút dở khóc dở cười.
Người này vậy mà lại cho rằng tâm trạng cô không tốt là bởi vì cảm thấy có lỗi với Cao Tình. Thật ra cô hoàn toàn không phải là loại người tràn đầy lòng đồng tình. Tần Nhất cô không bao giờ muốn làm thánh mẫu, phải làm thì cũng phải làm sát thần khiến cho người người kính nhi chi viễn*.
*Kính nhi chi viễn: kính trọng nhưng không gần gũi.
"Hoán ca, tôi biết, thế giới này rất nguy hiểm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-nu-vuong-de-thieu-quy-xuong/381857/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.