Dạ Mặc Nhiễm làm thật nhiều sandwich, những miếng sandwich có tiêu thì để bên trái, những miếng không có tiêu thì để bên trái, còn có thật nhiều hoa quả nữa. Sau khi tất cả đều đã chuẩn bị xong thì chạy lên lầu, kéo Phương Cẩm đang cố kiếm tiền đi ra ngoài.
“Hôm nay thời tiết thật tốt, chúng ta đi dã ngoại đi, em chuẩn bị sẵn thức ăn hết rồi”╮(╯▽╰)╭
Phương Cẩm ngẩn đầu nhìn cậu, thì ra cậu bận cả buổi ở bên dưới lầu là vì chuyện này, Phương Cẩm khép lại hồ sơ chỉ vừa xem một nữa lại, đi thay đồ lấy chìa khóa và ví tiền rồi đi xuống lầu, Dạ Mặc Nhiễm ôm túi thức ăn nhìn anh cười.
“Nhanh lên nhanh lên”.╮(╯▽╰)╭
Phương Cẩm mặt không chút thay đổi đi lấy xe, Dạ Mặc Nhiễm mở hướng dẫn ra chỗ đã chuẩn bị sẵn “Đi theo hướng dẫn đi, đi không được đánh anh”. ╭(╯^╰)╮
Dạ Mặc Nhiễm tựa vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài “Cẩm, nếu như thế giới này bị hủy diệt thì làm sao đây?”.
Phương Cẩm không nói gì, Dạ Mặc Nhiễm quay đầu lại nhìn anh “Anh sẽ tìm được em trước khi thế giới hủy diệt, sau đó cùng em chết, đúng không?”.
Phương Cẩm vẫn không nói gì nhìn cậu, Dạ Mặc Nhiễm cười cười, thừa dịp đèn xanh đèn đỏ cắn cắn môi của anh “Đầu gỗ”.
Dạ Mặc Nhiễm chọn chỗ là một rừng cây nhỏ ít người, chung quanh cây cối tươi tốt, đường đi giẫm qua nhiều lá rụng, Phương Cẩm một tay cầm giỏ thức ăn, một tay để trong túi tiền, Dạ Mặc Nhiễm kéo tay Phương Cẩm chậm rãi đi.
“Cẩm, nếu trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-nga-dich-bang-son-tinh-nhan/1340485/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.