Sau khi Phương Cẩm rời khỏi không lâu bệnh đau dạ dày của Dạ Mặc Nhiễm lại tái phát, cậu tự uống hai viên thuốc nhưng cũng không thấy đỡ hơn, khi Phương Cẩm nhận được điện thoại của cậu thì anh đang ở trên đường cao tốc, nghe cậu nói dạ dày của cậu bị đau trán anh khẽ nhíu lại lập tức quay về.
Dạ Mặc Nhiễm nằm trên giường, quần áo ướt mồ hôi, Phương Cẩm trực tiếp bế Dạ Mặc Nhiễm lên trực tiếp vào bệnh viện, Dạ Mặc Nhiễm nói không muốn ở trong bệnh viện nên chích thuốc xong Phương Cẩm liền mang cậu về nhà.
Dạ Mặc Nhiễm hữu khí vô lực nằm trên giường không muốn ăn gì cả, Phương Cẩm lập tức làm nóng đồ ăn để khi nào cậu đói bụng sẽ có, Phương Cẩm ở bên cạnh chăm sóc cậu suốt một ngày một đêm, cũng chưa ăn cái gì, Dạ Mặc Nhiễm ăn một ít Phương Cẩm sẽ ăn phần còn lại sau đó đi nấu món khác để sẵn cho cậu.
Dạ Mặc Nhiễm đau dạ dày sẽ không nói chuyện, Phương Cẩm cũng không chủ động nói chuyện, cho dù Dạ Mặc Nhiễm chỉ là nhíu mi một chút trán Phương Cẩm cũng sẽ nhíu chặt lại với nhau. Dạ Mặc Nhiễm nhìn người đang ngồi bên giường, tay để lên bụng của mình, túi giữ ấm hoặc là quá nóng hoặc là quá mau lạnh đi nên bàn tay Phương Cẩm vẫn là tốt nhất, Phương Cẩm vẫn giữ nguyên tư thế như vậy, cho dù tư thế này làm cho anh nhứt mỏi thì anh vẫn không hề động đậy một chút.
Dạ Mặc Nhiễm biết tư thế của Phương Cẩm không thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-nga-dich-bang-son-tinh-nhan/1340483/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.