Dạ Mặc Nhiễm cúi đầu “Em vừa nói thử xem, anh nghĩ là cái gì?”.
Phương Cẩm không nói tiếng nào, Dạ Mặc Nhiễm phì cười “Đầu gỗ”.
Nói xong cúi đầu hôn môi anh, vừa vươn đầu lưỡi đã bị Phương Cẩm kéo vào trong miệng mình, Dạ mặc Nhiễm lòng đầy ý cười làm nụ hôn càng thêm sâu sắc, tay thừa dịp Phương Cẩm ý loạn tình mê liền kéo xuống miếng keo dán trên chân anh, tay Phương Cẩm ôm Dạ Mặc Nhiễm nhất thời cứng ngắt, Dạ Mặc Nhiễm cười hì hì đẩy anh ra, đưa miếng keo dán đưa lên xem xét.
“Tác dụng cũng rất tốt a~, Cẩm anh xem nè, lông chân của anh thật sự bị kéo xuống rồi nè”.
Phương Cẩm chỉ nhìn Dạ Mặc Nhiễm không nói gì, Dạ Mặc Nhiễm nhìn vẻ mặt của Phương Cẩm như đang muốn giết người bèn cố nhịn cười.
“Hắc hắc…Cẩm, anh xem thật sự rất có hiệu quả”.
“Anh không phải phụ nữ”.
“Em cũng chưa từng nói anh là phụ nữ”.
Phương Cẩm đưa hộp keo dán đến trước mặt Dạ Mặc Nhiễm, trong ánh mắt hiện lên ý hỏi vậy đây là cái gì. Dạ Mặc Nhiễm lấy lại hộp băng dính lại lấy ra một miếng mới.
“Cẩm, chúng ta tiếp tục đi, nếu không có vẻ thật không phối hợp”.
Phương Cẩm đứng lên chuẩn bị mặc quần, Dạ Mặc Nhiễm lập tức nhảy lên lưng Phương Cẩm “Cẩm, tiếp đi tiếp đi, chúng ta tiếp tục được không?”.
Phương Cẩm đưa tay ra sau ôm cậu xuống dưới “Anh đi nấu cơm”.
“Có người nấu cơm”.
“Anh đi tắm”.
“Anh đã tắm rồi, em ngửi được mùi sữa tắm”.
Phương Cẩm hung hăng nhìn Dạ Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-nga-dich-bang-son-tinh-nhan/1340469/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.