Sau ngày hôm đó Dạ Mặc Nhiễm xem như nổi danh tại những người trong đường, dị năng của Dạ Mặc Nhiễm như vậy càng làm cho bọn họ thấy bản thân mình thật nhỏ yếu. Trước kia tuy Phương Cẩm rất coi trọng Dạ Mặc Nhiễm, những người đi theo Phương Cẩm lâu năm cũng rất kính trọng Dạ Mặc Nhiễm, nhưng những người khác đối với cậu cũng không có gì gọi là tín phục. Bọn họ đều là những người sống trên đường phố nên luôn coi Dạ Mặc Nhiễm là kẻ nhu nhược yếu đuối. Nếu cậu sống cùng Phương Cẩm thì chắc chắc cuộc sống của cậu đa phần phải dựa vào Phương Cẩm, nhưng trải qua chuyện hôm đó quan điểm của bọn họ về cậu hoàn toàn thay đổi. Người nam nhân nhìn qua có vẻ nhu nhược này, nếu như thực sự chọc giận chắc chắn còn đáng sợ hơn cả anh Cẩm.
Sau khi Dạ Mặc Nhiễm hết cảm lại đi đến phân đường dạo chơi, lần này Phương Cẩm còn chưa đi làm nhiệm vụ nên đi cùng cậu đến đây. Khi Dạ Mặc Nhiễm xuất hiện hội trường đang có chút ồn ào bỗng dưng hoàn toàn im lặng. Những người hôm đó bị đả kích vẫn chưa thoát khỏi bón ma, cố hòa mình vào đám đông để giảm bớt sự tồn tại của chính mình. Dạ Mặc Nhiễm không chút ngại ngùng kéo tay Phương Cẩm.
“Em cũng muốn đi ra ngoài với anh”.
Phương Cẩm im lặng nhìn cậu trong chốc lát, không lên tiếng xem như ngầm đồng ý. Để cậu đi theo bên cạnh mình với việc để cậu ở nơi mình không thấy được, xem ra việc này có vẻ bớt lo hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-nga-dich-bang-son-tinh-nhan/1340465/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.