Dạ Mặc Nhiễm đi đến nhà cậu, nhìn thấy Kỳ Văn Đào vẫn còn kêu la ầm ĩ chỉ còn biết thở dài “Cậu út, anh họ còn có thể chịu đựng được bao lâu nữa, có phải ngoài người sống ra anh ấy sẽ không ăn thức ăn chín không?”.
“Cho thức ăn vào đó Văn Đào cũng không thèm nhìn một cái, các nhà khoa học đã nói tang thi không ăn không uống trong mười ngày cũng sẽ không chết, nhưng mà cứ như vậy, có phải Văn Đào sẽ không khỏe lại được không?”.
“Cậu út…”
Cậu út sờ sờ đầu Dạ Mặc Nhiễm rồi cười khổ một chút “Nhiễm Nhiễm chỉ cần con còn mạnh khỏe là tốt rồi, chúng ta đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, đừng để cho chúng ta lo lắng, con phải biết tự chăm sóc mình cho thật tốt”.
Dạ Mặc Nhiễm gật gật đầu, nhìn bầu trời đêm nay khá ít sao, trong lòng Dạ Mặc Nhiễm đột nhiên muốn về nhà thật nhanh, màn đêm lạnh như nước, hiện tại lại đột nhiên nóng bức dị thường. mấy ngày qua cũng có không ít người bị nóng chết, Dạ Mặc Nhiễm lại nhìn trời.
“Bùng nổ tang thi còn chưa đủ sao? Chẳng lẽ ông lại muốn hủy diệt cả trái đất mới vui vẻ?”.
“Bùng nổ tang thi đã đủ hay chưa tôi không biết, bất quá trái đất có bị hủy diệt hay không thì còn phải xem tạo hóa”.
Dạ Mặc Nhiễm cả kinh thật không ngờ có người đến gần mà cậu lại không biết.
“Cảm giác được trọng sinh như thế nào?”.
Đồng tử Dạ mặc Nhiễm co rút lại bất động thanh sắc nhìn người đang tới gần, Cửu Đạo nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-nga-dich-bang-son-tinh-nhan/1340459/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.