Trong căn cứ ngoại trừ có thêm vài xe tuần tra cùng một vài người cầm súng dài đi vòng quanh trạm giác thì cũng không có thay đổi gì so với trước kia. Vừa ra khỏi trung tâm thành phố thì chỉ có thể dùng từ hoang vu để hình dung khung cảnh này, khắp nơi đều là xe hỏng, đường bị hư khá nhiều, cũng may không có tang thi lảng vảng trên đường.
Dạ Mặc Nhiễm chạy thẳng một đường tới vùng ngoại ô, còn chưa thấy bóng người thì đã nghe được tiếng súng, Dạ Mặc Nhiễm cau mày dự tính sau khi về nhất định phải hung hăng giáo huấn Phương Cẩm. Bỗng nhiên từ bên trong bụi cây nhảy ra một tên tang thi cả người đầy máu nhảy bồ vào xe của Dạ Mặc Nhiễm, cửa kính xe bất ngờ bị vỡ, Dạ Mặc Nhiễm chuyển tay láy ý đồ làm cho tên tang thi bị văng ra, chưa kịp ứng phó xong tên tang thi này thì lại có thêm hai tên tang thi nhảy ra, Dạ Mặc Nhiễm thật không ngờ chỉ mới vài ngày không đánh nhau với tang thi mà bọn chúng đã tiến hóa như vậy, tốc độ cùng móng vuốt đúng là đẳng cấp khác hẳn với trước kia. Hai tiếng sung vang lên tên tang thi đang đeo trên cửa xe ngã xuống, từ kính chiều hậu nhìn qua là Tá Thỉ nổ súng.
Dạ Mặc Nhiễm lập tức mở xe ra, Tá Thỉ vừa thấy liền hoảng sợ, ở trong xe dù gì cũng có được một cái vỏ sắt để chóng đỡ, nếu ra khỏi xe với móng vuốt của tên tang thi kia hắn thật không dám đảm bảo Nhiễm thiếu gia linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-nga-dich-bang-son-tinh-nhan/1340455/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.