Khi mặt trời lại lên, một ngày mới lại bắt đầu, mọi người đều có những cảm nhận khác nhau. Có người thật cảm kích trời xanh đã cho bọn họ được sống thêm một ngày, có người lại sống trong thống khổ khi phải bắt đầu một ngày chém giết đầy huyết tinh.
Lúc Dạ Mặc Nhiễm mở to mắt nhìn thấy Phương Cẩm đang nằm ở bên cạnh liền thỏa mãn tươi cười. Phương Cẩm nhìn người thiếu niên đang chìm trong nắng sớm nở nụ cười với anh, trái tim anh càng thêm ấm áp. Chỉ tiếc gương mặt vẫn như trước không hề thay đổi lạnh đến nỗi có thể đông chết người.
Mặc quần áo đi vào phòng bếp làm bữa sáng, Dạ Mặc Nhiễm rửa mặt một chút cũng đi đến phòng bếp vòng tay ôm lấy Phương Cẩm từ phía sau lưng, nghe mùi trứng chần nước sôi liền nhìn anh cười một cái. Đi đến bên cạnh anh lấy ra từ không gian một đống lớn trái cây, Dạ Mặc Nhiễm đi ra ngoài ngồi xuống sô pha, tiểu Võ lại cọ cọ đến bên cạnh Dạ Mặc Nhiễm “Mặc Nhiễm nè, chỗ của cậu có thứ gì đó đặc biệt một chút hay không? Ví dụ như thuốc chuột nè, thuốc xổ nè, có hay không? Có hay không?”. ~(‾▿‾~)
Dạ Mặc Nhiễm nhíu mi nhìn tiểu Võ [Cậu đang có thù với ai a~? Hay là trí thông minh hiện tại của cậu đã thoái hóa đến tuổi đi nhà trẻ rồi?]
Tá Thỉ từ phía sau ghế sô pha của Dạ Mặc Nhiễm đi đến ngồi xuống bên cạnh nhìn chữ viết trong Ipad của Dạ Mặc Nhiễm lại nhìn tiểu Võ mà cười đầy trào phúng “Cậu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-nga-dich-bang-son-tinh-nhan/1340431/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.