Lan Dương cúi đầu trầm mặc, những người khác cũng không biết phải nói gì. Một mạng người liền như vậy đã mất đi, trong thời kì mạt thế này sống chết đã là chuyện bình thường nhưng cứ nghĩ người chết kế tiếp có lẽ là chính mình thì tâm trạng mọi người không khỏi bi quan.
Tề Nhạc đưa mắt nhìn người thiếu niên nãy giờ vẫn ngồi trong góc “Dạ Mặc Nhiễm cậu thông qua phỏng đoán để xác định đó là dây leo hay cậu đã từng gặp qua trường hợp này rồi?”.
Dạ Mặc Nhiễm vẫn tập trung chơi game, đầu cũng không thèm nâng nói “Quan sát, suy đoán, kết luận”.
Tề Nhạc đợi nữa ngày cũng không thấy Dạ Mặc Nhiễm nói câu gì khẽ nhíu mày, bạn vừa mới chết mà người thiếu niên này vẫn bình thản như không có chuyện gì xảy ra “Vậy làm sao cậu biết kết luận của cậu là đúng?”
Dạ Mặc Nhiễm vẫn ngữ khí bình thản nói “Tôi cũng không có nói là kết luận của tôi nhất định sẽ đúng”
Tề Nhạc không biết nên nói gì, hắn cũng không biết tại sao bản thân lại nhằm vào Dạ Mặc Nhiễm nhưng cũng không nhịn được muốn muốn phản bác lời nói của Dạ Mặc Nhiễm, thật muốn xé rách gương mặt lãnh đạm không quan tâm đến việc gì của Dạ Mặc Nhiễm. Tiểu Võ cắt ngang “Đúng là kẻ chỉ biết kiêu ngạo, rõ ràng là do bản thân học không đến nơi đến chốn vậy mà còn không biết khiêm tốn một chút”.
Tề Hoan trừng mắt nhìn tiểu Võ “Cậu nói vậy là có ý gì, em của tôi sao có thể học không đến nơi đến chốn. Bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-nga-dich-bang-son-tinh-nhan/1340412/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.