Cuối cùng bốn người cùng nhau mở rộng cửa, tang thi giống như đã đói khát mấy trăm năm mà phát cuồng lao lên cắn bọn họ.
Lý Băng Băng sức không lớn như đàn ông, rất nhanh thể lực đã chống đỡ không nổi.
Mao Bân cùng Tiểu Võ đứng bảo vệ hai bên, tận lực giảm thiểu số tang thi đang vây quanh cô.
Thế nhưng tang thi số lượng nhiều không đếm xuể, nhất là bọn chúng căn bản không có cảm giác đau.
Lo lắng phía trước thì không để ý được phía sau, cũng may mấy người hợp lực cũng đánh lui được một ít, vẫn chưa đến mức bị rơi vào miệng tang thi.
Nhưng tang thi tựa như tre già măng mọc, đánh thế nào cũng không hết, Dạ Mặc Nhiễm chỉ cảm thấy trong ***g ngực bỗng nhiên dau nhức, cảnh tượng trước mắt cũng từ từ hoa lên không rõ ràng.
Mao Bân đứng bên cạnh rất nhanh thấy được tình trạng của Dạ Mặc Nhiễm không ổn, mắt thấy một tên tang thi sắp chụp được hắn, nhưng bản thân lại đang bị tang thi cuốn lấy căn bản không kịp ứng cứu.
Ngay lúc ba người đã gấp đến thổ huyết, tang thi kia đã bị ai đó một cước đá văng.
Dạ Mặc Nhiễm chống thanh thép xuống đất mới miễn cưỡng đứng vững, ánh mắt có chút mờ mịt, híp lại cố nhìn cho rõ ràng.
Phó Nhất Hàng đọat lấy thanh thép trong tay Dạ Mặc Nhiễm, kéo tay ôm eo Dạ Mặc Nhiễm để hắn dựa vào mình.
“Cậu cứ dựa vào tôi!”
Hắn cơ hồ đều chỉ dùng một gậy phang nát đầu tang thi, một bên ra sức hướng mấy người kia gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-nga-dich-bang-son-tinh-nhan/1340352/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.