Dạ Mặc Nhiễm một mạch lưu loát mở khóa, mở rộng cửa, lên xe rồi nổ máy.
Nếu như hiện ở trên xe chỉ có một mình hắn, có lẽ tâm tình hắn sẽ khá hơn.
Chứng kiến những tang thi đang đuổi theo đằng sau, Dạ Mặc Nhiễm không nỡ đuổi bọn người phiền phúc kia xuống, chỉ có thể đạp mạnh chân ga vọt thẳng về phía cổng trường.
Lúc nãy đứng ở trên sân thượng chỉ nhìn đại khái, bây giờ ở trong xe, hắn có thể nhìn mọi thứ xung quanh một cách rõ ràng hơn rất nhiểu.
Từng mảng máu lớn, những mảnh vải cùng sách vở nhàu nát, còn có đống máu me lẫn lộn không phân rõ gì gì đó, cùng… một vài bộ phận cơ thể rời rạc, ví dụ như những đoạn tay chân gãy lìa, tất cả đều rơi vãi lung tung trên mặt đất.
Những thứ này so với những gì đời trước Dạ Mặc Nhiễm đã thấy thì bất quá chỉ có thể coi là một khúc nhạc dạo, thế nhưng những người khác thì lại kinh hoảng đến không nói ra lời, thân thể cứng ngắc đến độ muốn phát run còn không nổi nữa.
Dạ Mặc Nhiễm chú ý tình hình phía trước, càng chạy đến gần những giảng đường, vết máu trên mặt đất lại càng nhiều.
Còn có vài tang thi theo bản năng thấy có vật thể di động liền chạy về phía Dạ Mặc Nhiễm.
Dạ Mặc Nhiễm có chút kinh hãi, biến dị sao nhanh thế, những tang thi ngốc nghếch hành động cứng ngắc bây giờ cũng đã có thể chạy.
Nếu là những quân nhân hoặc cảnh sát đã từng được huấn luyện vũ trang mà bị biến thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-nga-dich-bang-son-tinh-nhan/1340347/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.