Phòng nghị sự có hơi cũ kỹ, nhưng rất có mùi vị năm tháng.
Tay vịn ghế gỗ lê kiểu cũ đã sờn nhiều, bàn cũng thế, bên góc vốn phải có hoa văn chạm trổ lại không biết đã bị ai gọt đi, thật đáng tiếc.
Ân Quyết không rõ giá trị của những cổ vật hiện tại này, cho nên cũng chỉ lặng lẽ ngồi trên chủ vị uống trà, yên lặng nghe lão thái gia kể lại biến cố đã phát sinh của hải tộc ngàn năm nay.
Từ sau khi y hồn phi phách tán, Đông Hải và Bắc Hải luôn có quan hệ ác liệt đã diễn ra mấy cuộc ác chiến, Đông Hải vừa thay đổi chính quyền, coi như tổn thương nguyên khí, rất nhiều hải tộc nản chí không muốn bị kéo vào hỗn loạn đã chọn lánh thế, Hải Giải thị lang là một trong số đó, ông lên bờ, sau đó cắm rễ trên bờ.
Hải Giải thị lang mặt mày hiền hậu hiện tại đã tràn đầy nếp nhăn, lưng còng xuống, lúc rót trà cho Ân Quyết còn có chút chậm chạp.
Động tác uống trà của Ân Quyết vô cùng ưu nhã, nhưng chân mày lại nhíu chặt: “Ta nhớ đại nhân cho dù hiện tại đã qua ba ngàn tuổi, cũng không nên… mới phải?”
Từ xưa đã có câu trên trời một ngày, dưới đất một năm, đáy biển cũng là thế, thọ mạng của hải tộc trước nay rất dài, lại thêm không có trao đổi giữa ban ngày và ban đêm, biến đổi của nóng lạnh và các mùa, các tộc nhân lánh thế cứ vô tri vô giác chớp mắt đã qua mấy trăm năm, có lúc Ân Quyết theo tiền nhậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-menh-chu-thanh-long/204782/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.