Tạ Vũ và Long Sùng Vũ một trước một sau chạy qua con đường hẻo lánh vắng vẻ, Long Sùng Vũ híp mắt, vẻ mặt không còn ôn hòa như khi ở cạnh Ân Quyết vừa rồi, nhưng lúc đối diện với Tạ Vũ vẫn tràn đầy nhẫn nại, tuy trong mắt hắn không có quá nhiều nhiệt độ, nhưng vẫn biểu hiện giống một quý ông.
Tính cánh Tạ Vũ tương đối hướng ngoại, sau khi phát hiện hôm nay Long Sùng Vũ có vẻ dễ ở chung, cô cũng nói nhiều hơn, “Nơi xảy ra chuyện đã hai ba tháng không có người ở, nhưng đội tuần tra của chúng ta mỗi ngày đều đi ngang kiểm tra, cho đến hôm nay mới phát hiện tình huống không đúng.”
“Lúc phát hiện phía trên cửa địa đạo bị che lại hay sao?”
“Là dùng tấm ván phủ lên sau đó còn trải một tấm thảm, vì điều kiện đơn giản, trước kia chỉ dùng làm phòng chứa, cho nên không đặc biệt rõ ràng.”
Long Sùng Vũ nhíu mày, cũng có nghĩa là địa đạo này rất có thể đã được đào xong từ lâu, nhưng câu tiếp theo của Tạ Vũ lập tức phủ định suy đoán của hắn.
“Cữ mỗi tuần trong huyện sẽ tổ chức nhân viên đặc biệt kiểm tra và tiêu độc cho mỗi gia đình, thời kỳ đặc thù, bọn họ chấp hành quản lý nhân tộc khá nghiêm khắc.” Dù sao hiện tại nhân tộc mới là chủ thể bị bệnh độc tang thi lây nhiễm, sắc mặt Tạ Vũ vẫn chưa bớt tái: “Tôi cảm thấy từ lúc địa đạo được thông đến khi bị phát hiện không quá ba ngày.”
Long Sùng Vũ gật đầu, không nói thêm gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-menh-chu-thanh-long/1287848/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.