Ân Quyết phát giác ánh mắt của các yêu quái xung quanh lúc này đã biến đổi, thân thể y cũng cứng lại, nắm chặt tay áo Long Sùng Vũ, không biết làm sao: “Chủ nhân…”
Long Sùng Vũ xoa lòng bàn tay y, vẻ mặt chìm trong âm u, hắn nói với ông cụ: “Dẫn chúng tôi đi xem thử.”
Sắc mặt ông cụ rất nghiêm trọng, tăng nhanh cước bộ, “Làm phiền hai vị khách quý rồi, hôm nay chiêu đãi không chu toàn.”
Vốn không liên quan gì đến bọn Long Sùng Vũ, nhưng nếu thủ vệ đã chết, bọn họ lại trùng hợp xông lầm vào tiểu trấn, về tình về lý vẫn nên đi cùng một chuyến, để tránh bị người ta nói là kẻ có mưu đồ nên chột dạ, khi không chuốt lấy một mớ phiền toái. Hơn nữa mấu chốt nhất là – băng phách thủy tinh, hắn vẫn chưa tìm được cơ hội xác nhận có phải là vật mà Ân Quyết đánh mất không.
Trừ phụ nữ trẻ em đã học được hóa hình và tiểu yêu được bảo vệ trong phòng văn hóa, còn lại những người có kinh nghiệm đều đi theo ông cụ, sóc con lại tràn đầy tinh thần, chạy phía trước chỉ đường.
Địa điểm phát sinh sự việc nằm trên bờ sông cạnh trấn, sóc con lén trốn ở đây ăn xong nửa trái chuối mới phát hiện thi thể, sợ hãi đến mức suýt nữa đã bị nghẹn chết, không dám nhìn tiếp lần thứ hai.
Đợi khi mọi người đuổi đến nơi, trên bờ sông, sóc con chỉ một vùng đất màu đỏ sậm nói: “Vừa rồi con thấy ngay ở chỗ này.”
Ông cụ nhíu mày, một người đàn ông trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-menh-chu-thanh-long/1287814/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.