“Thế nào?” Ông cụ hỏi.
Ân Quyết hoang mang ngẩng mắt: “A?”
Ông cụ hơi nhíu mày, sau đó nói: “Bác hỏi con nước trà thế nào?”
“Ngon lắm.” Ân Quyết suy nghĩ rồi trả lời, lá trà trong ly còn kèm theo một chút linh khí, ở nhân giới đã tính là thượng phẩm.
Phi nhân loại đến nhân gian mua đồ, thông thường sẽ chú ý phía trên có mang theo linh khí không, từ đó phán đoán thứ này tốt hay xấu, mà nhân loại thì thích lấy giá cả làm chuẩn, Ân Quyết lặng lẽ tính toán, thứ này chắc rất mắc…
Ông cụ ừ một tiếng, không biết đang nghĩ gì, dáng vẻ híp mắt như sắp ngủ đến nơi.
Phần lưng căng cứng của Ân Quyết lúc này mới hơi buông lỏng, kết quả lại nghe ông cụ nói: “Bác nghe bà ấy nói thân thủ của con rất tốt? Trước kia từng làm lính sao?”
Ân Quyết lắc đầu, trên mặt mang chút ý cười, “Mời sư phụ dạy.” Sư phụ của y chính là Long quân tiền nhiệm, mỗi đời Long quân đều có trách nhiệm dạy dỗ người kế vị tiếp theo, y chính là được dạy như thế, nếu không có một kiếm của Long Sùng Vũ, nói không chừng y cũng sẽ tìm một tiểu long thông minh hiếm có, sau đó truyền thừa trách nhiệm và kiêu ngạo ngay từ khi sinh ra.
Nhưng vì hiện tại y vẫn không thể về Đông hải, cho nên kẻ thống trị hiện tại đại khái đã không còn là rồng nữa.
Nghĩ đến đây Ân Quyết lại thở dài, y và Long quân tiền nhiệm có tình cảm sâu đậm, cho nên lúc đó dưới tình huống Long Sùng Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-menh-chu-thanh-long/1287805/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.