Ân Quyết lặng lẽ tựa lên ghế, linh khí quanh người không ngừng chuyển quanh thân thể, cách biển càng lúc càng gần, y càng có thể cảm giác được sức mạnh đang dần tích lũy, tuy bên ngoài vẫn vô cùng lãnh đạm, nhưng Tạ Tín không biết vì sao có thể cảm giác được Ân Quyết tựa hồ có chút nôn nóng.
Tạ Tín gãi đầu nói: “Điện hạ, lập tức đến ngay, tôi vừa gọi cho ba tôi rồi.”
Ân Quyết ừ một tiếng, vốn chuẩn bị nói “ngươi đưa ta đến đây là được”, kết quả chỉ nghe Tạ Tín có chút lúng túng nói: “Phòng của điện hạ cũng đã chuẩn bị xong rồi.”
Ân Quyết sửng sốt: “Phòng?” Vừa dứt lời y lại thấy lỗ tai Tạ Tín nhanh chóng đỏ lên.
Ân Quyết: “=_=…”
Ân Quyết lặng lẽ giật khóe môi, nghiêng đầu đưa mu bàn tay lên mũi ngửi, đợi tối về lại thanh ngọc y nhất định phải nghiên cứu mùi vị này là chuyện gì, tốt nhất có thể nấu thêm chút thuốc, trấn nó đi.
Ân Quyết không cự tuyệt ý tốt của hắn, nhưng y cũng không thể dừng ở Đông hải quá lâu, trước đó khi dùng Cửu Cửu Quy Nhất Bàn bói “sinh lộ” y đã bại lộ hành tung của mình, nhưng cũng còn may, chỉ cần mau rời khỏi đây trước khi Long Sùng Vũ đến là được. Sau khi lấy lại mệnh hồn, lại đi tìm kiếm thất phách đã thất tán. Còn về long huyết long thân, Ân Quyết cũng có suy nghĩ chút, nhưng tạm thời vẫn phải dời lại.
Con đường phía trước khá bằng phẳng, đồng ruộng như từng miếng đậu phụ mở rộng men đường đi, tầm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-menh-chu-thanh-long/1287800/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.