Vẻ mặt Long Sùng Vũ cứng lại, ánh mắt thoáng cái trở nên sắc bén.
Đột nhiên, Ân Quyết đưa tay cầm lấy tờ giấy phạt nhẹ tơn đó, chỉ thấy ngay khi y chạm vào, giấy phạt đột nhiên phát ra tia sáng nhạt, biến thành một tờ giấy bình thường nhưng lại được viết chi chít, bên trên dùng bút mực đen ghi rằng: “Nếu tận thế đến, thì làm theo những gì ghi dưới đây, mau chạy trốn.” Sau đó là một chuỗi danh sách vật dụng cần chuẩn bị, công cụ này nọ.
Long Sùng Vũ: “…”
Ân Quyết: “…”
Cảnh sát giao thông: “…”
Long Sùng Vũ co giật khóe mắt, thần triển khai rồi…
Ân Quyết chớp chớp mắt vo tờ giấy, rồi lặng lẽ nghiêng đầu đi trong ánh mắt chăm chú của vị cảnh sát giao thông điển trai mắt đỏ này.
Cảnh sát giao thông như gặp quỷ đoạt “giấy phạt” về.
Ân Quyết nghi hoặc nói: “Ngươi…”
Con mắt yêu dị của cảnh sát giao thông co lại một chút, tỉ mỉ đánh giá Ân Quyết một lượt nói: “Các người là đường nào?”
Ân Quyết lại một lần nữa hoang mang nhìn Long Sùng Vũ, y đã rời khỏi giang hồ rất lâu rồi.
Long Sùng Vũ không biểu hiện ra bất cứ ý hảo hữu nào, thản nhiên hỏi lại: “Vậy ngươi lại là đường nào?”
Cảnh sát giao thông chần chờ một chút, vừa rồi hắn không chú ý, hiện tại bình tĩnh lại mới phát hiện, hai người đàn ông trong xe một người quanh thân có tỏa linh khí mỏng manh, còn một người thì ẩn ẩn có ma khí âm trầm khủng bố được áp chế, không phải dạng thiện lương.
Một tiên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-the-chi-menh-chu-thanh-long/1287788/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.