Chương trước
Chương sau
Kẻ địch thật sự đã xuất hiện. Kha Hùng không muốn những người bên dưới mặt đất bị ảnh hưởng, liền bày ra tầng tầng ánh sáng tím chất chồng lên nhau để gia cố tấm lưới điện dưới chân. Sau đó, hắn chủ động bước ra một bước, đón đầu con quái vật xấu xí vừa từ rừng rậm Mê Linh chạy ra.
Con quái vật nửa chim nửa thú thấy Kha Hùng có Phi Ma Cánh liền mặc định hắn là đồng loại đến tranh đoạt địa bàn với mình.
Cả khu rừng Mê Linh, ngoại trừ cây cối rậm rạp cùng một vài loài động vật nhỏ bé thì đám to con, béo khỏe còn lại đều bị con quái vật này cấp làm thức ăn. Đàn chim sẻ biến dị chính là tay sai của nó. Chim sẻ ra ngoài kiếm ăn rồi mang mồi trở về không phải để dưỡng chim non mà là cung phụng cho lão đại của Mê Linh là nó.
Bình thường, đàn chim ra ngoài săn mồi sẽ đúng giờ trở lại. Nhưng hôm nay, đầu quái vật này đợi rất lâu mà không thấy bóng dáng bất kỳ tên đày tớ nào trở về. Nó thấy khác thường nên dự định ra ngoài “nhìn” một lát.
Nó biết bãi săn của đàn chim là phim trường thành phố nên cứ thẳng hướng mục tiêu mà tìm kiếm. Ai ngời còn chưa đến nơi đã thấy đầy trời ánh sáng tím còn có một gã người chim mang theo uy áp khổng lồ nhào tới. Nó tự nhiên muốn rút lui.
Mặc dù tự thấy có hơi oan ức nhưng con quái vật nửa thú nửa chim rất quyết đoán. Nó rít lên một tiếng để thị uy với “người chim” rồi lập tức quay đầu bỏ chạy.
Kha Hùng: “...” Làm ơn kiêu ngạo một chút. Hắn còn chưa động thủ mà thứ đồ chơi này đã muốn trốn? Thiên lý chắc chắn không dung.
Quái vật nửa chim nửa thú nhìn thấy Phi Ma Cánh thì rất hoảng sợ. Nó đạp bốn vó trên đất phi nước đại. Nhưng còn chưa chạy được mấy trăm mét đã thấy cái tên “Nhân điểu” nào đó khoanh tay đứng chắn trước mặt mình.
Giọng nói lạnh lùng của Kha Hùng như ma quỷ vang lên.
“Lão tử ăn thịt động vật biến dị đã nhiều nhưng thứ nửa nạt nửa mở như mày thì chưa đâu”
Quái Vật: “...” Mẹ nó. Hôm nay ra khỏi rừng lại quên xem hoàng đạo. Thức ăn trong phim trường nó đã chủ động từ bỏ. Còn chưa đủ sao?
Con quái vật không hiểu tiếng người nhưng thấy nụ cười rất đểu của đối thủ thì lần nữa đổi hướng chạy không ngừng vó. Kha Hùng đứng yên tại chỗ, nhìn theo bóng dáng to lớn trốn chui, trốn nhủi như chó nhà có tang của nó thì nhếch mép mỉm cười.
Chỉ cần biết sợ chết, hắn không sợ không thu phục được.
— QUẢNG CÁO —

Bên đây, Kha Hùng và đầu quái vật nửa chim nửa thú chơi trò mèo vờn chuột. Tại phim trường thành phố E, trận chiến của các dị năng giả cũng tới hồi kết.
Mấy trăm con chim biến dị kéo tới phim trường đều bị nhóm người Tề Lâm thu thập. Những cái xác khổng lồ, trụi lủi được chất đầy trong không gian của các dị năng giả. Số lượng lớn còn lại thì được mọi người di chuyển hết lên xe quân sự, chờ Kha Hùng cho bọn hắn cất đi.
A Ngưu để cho thực vật biến dị săn lùng tất cả giòi biến dị còn lại ở khu vực bên ngoài của phim trường rồi mới dần tiến vào trong. Quá trình này rất mất thời gian nên Tề Lâm để lại vài người bảo vệ hắn. Còn lại bao nhiêu thì xông vào khu vực sâu trong phim trường, hỗ trợ mấy người Quách Ngữ.
Sâu trong phim trường.
Quách Ngữ đang điều khiển dây mây biến dị đánh nhau với giòi chúa. Thứ tổ tông này có hình dáng khổng lồ nhưng rất xấu. Nhiều chân không nói, trên đầu của nó có tới bốn con mắt. Sau lưng có cánh mỏng hơi ngắn. Toàn thân lại có gai nhọn màu xanh.
Giòi chúa không có giác hút nhưng nó có tới bốn sợi râu vừa dài vừa to. Hiện tại thì mấy cái râu này đang cùng đám dây mây biến dị quần ẩu với nhau.
Nhất thời, dị năng hệ thủy của Trần Tiểu An và dị năng hệ hỏa của Lão Hắc còn chưa có chỗ để sử dụng.
Nhìn thấy Tề Lâm dẫn theo người đến tiếp ứng. Lão Hắc để cho hắn hỗ trợ Quách Ngữ. Bản thân thì dẫn theo các dị năng giả hệ hỏa và hệ thổ đi tìm hang ổ của đầu giòi biến dị kia.
Dị năng hệ Kim của Tề Lâm mạnh nhất căn cứ. Có hắn tới, mọi người đều tin tưởng giòi chúa chắc chắn không kiên trì được bao lâu.
Từng mũi tên kim loại do Tề Lâm phóng ra dồn dập bay về phía giòi chúa. Mấy cái râu của nó bị dây mây biến dị kiềm chế nên khả năng phòng ngự của cơ thể kém đi. Mũi tên của Tề Lâm xuyên vào lớp da trên lưng của khiến nó đau đớn đến cuồng bạo.
Máu của con giòi chúa chảy ra ăn mòn mặt đất dưới thân một mảng lớn. Dây mây biến dị của Quách Ngữ bị thứ chất lỏng còn độc hơn axit này ảnh hưởng nên gặp phải khó khăn. Nhiều đoạn đã gãy ngang. Còn có gai nhọn của dây mây cũng bị trụi đầu, rủ xuống.
Trần Tiểu An nhìn thấy tình thế này liền nghĩ đến một kế hoạch. Cô nói với Tề Lâm và Quách Ngữ một tiếng rồi bắt đầu thi triển dị năng hệ thủy của mình.
— QUẢNG CÁO —
Một làn nước mỏng trong không khí tập trung lại dần dần xung quanh con giòi chúa và cả dây mây biến dị. Sau đó, phần nước này hóa thành một thủy cầu rất lớn. Trong thời gian hai loài tử địch này dây dưa thì thủy cầu bắt đầu co rút lại. Đến kích thước vừa phải, Quách Ngữ lập tức để toàn bộ dây mây biến dị rút lui.
Dị năng hệ lôi phóng điện vào thủy cầu.
Nước dẫn điện, mũi tên kim loại của Tề Lâm cắm trên người con giòi chúa cũng dẫn điện. Kết quả dĩ nhiên đúng với kế hoạch của Trần Tiểu An.
“Nữ nhân của thủ lĩnh cũng quá lợi hại.”
Vô số lời cảm thán của đám dị năng giả mới gia nhập căn cứ vang lên. Hoàng Ly lần đầu tiên nhìn thấy Trần Tiểu An ra tay. Đáy mắt của hắn cũng lóe lên một tia kinh ngạc.
Hơn một giờ đồng hồ sau.
Lão Hắc dẫn theo dị năng giả hệ hỏa thanh lý trứng của giòi chúa trở lại. Nhìn thi thể của con giòi chúa bị điện giật chết, vẻ mặt của hắn hơi hơi co giật.
“Cũng may giết được nó. Khả năng sinh sản của con hàng lưỡng tính này rất kinh khủng. Nếu không có chim sẻ biến dị kiềm chế, chẳng mấy chốc có thể lan ra khắp thành phố E.”
Mọi người đều không nhìn thấy được hang ổ của giòi chúa ra sao nhưng chỉ bằng lời này của Lão Hắc thì cũng lờ mờ đoán được phần nào.
Lão Hắc hỏi Trần Tiểu An: “Kha Hùng còn chưa trở lại à?”
“Ừ” – Tiểu Mỹ Nhân vừa trả lời vừa nhìn về phía bầu trời.
Người được bọn họ nhắc tới lúc này đang ở ngoài bìa của rừng rậm Mê Linh. Một chân của hắn đạp trên thân thể to lớn của con quái vật nửa thú nửa chim. Tay kia tùy tiện cầm một nhánh cây hướng đầu của con vật gõ gõ.
“Chạy nửa không?”
— QUẢNG CÁO —

Quái vật: “...”
“Mẹ nó. Tưởng đâu mày là boss lớn của Mê Linh thì phải rất lợi hại. Ai ngờ ngoài khả năng dùng âm công thì chỉ có thể bỏ chạy. Phế vật. Phế vật quá rồi!”
Quái vật: “...” ta cũng không muốn. Nhưng ngươi quá biến thái, ta còn có thể làm sao?
Kha Hùng đập cho nó thêm vài phát:
“Mày bây giờ là bại tướng của tao. Hiện tại cho mày hai con đường. Một là vào trước Mê Minh, ngoan ngoãn chờ tao hiệu triệu. Hai là chết. Chọn đi”
Quái vật nửa người nửa chim ủy khuất muốn khóc rống lên. Gã người chim này nào phải đồng loại của nó. Rõ ràng là ma quỷ.
Cuối cùng, dưới âm uy của người nào đó, quái vật nửa người nửa chim chỉ có thể cụp đuôi, ngoan ngoãn bò về hang ổ của mình.
Kha Hùng thu được 1 tiểu đệ có “phong cách”, liền ung dung mở ra Phi ma cánh đạp gió quay lại phim trường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.