Tề Lâm nhìn thấy người tới là Lão Hắc thì vui vẻ phi thường. Hắn dẫn theo đội dị năng giả từ tòa nhà hai tầng ra tiếp đón. “Lão Hắc huynh đệ. Làm phiền rồi.” “Nhiệm vụ chung của căn cứ. Không thể nói phiền hay không phiền. Lần này cũng nhờ các cậu mới phát hiện ra lũ chim biến dị kia.” Lão Hắc khoác vai Tề Lâm đi vào trong. Tiểu Ngữ theo sát phía sau. Vừa đi được mấy bước đã có người nhanh chóng tiếp cận. “Tiểu Ngữ. Có mang được Lão Đa hay Tiểu Hồng đến không?” “Cậu nghĩ tôi là ai? Sao mang được bọn chúng ra ngoài.” “Cô là dị năng giả hệ mộc mạnh nhất căn cứ chứ còn ai nữa” – A Ngưu nói một cách hiển nhiên. “Bớt giỡn đi. Lão Đa và Tiểu Hồng là do Hùng Ca dùng máu của mình thúc đẩy. Tôi chỉ có thể phối hợp bọn chúng bảo vệ căn cứ. Ra khỏi căn cứ, tôi quản không nổi.” A Ngưu nghe Quách Ngữ nói thế thì có hơi thất vọng. Thế như, một câu kế tiếp của cô nhóc liền khiến cả người hắn mừng rỡ, vui như có mùa xuân. “Ra đây. Tôi có quà cho cậu” Tiểu Ngữ dẫn A Ngưu đi ra khoảng đất trống bên cạnh tòa nhà. Từ ba lô lấy ra một gốc Bìm Bôi và một gốc Hồ Đằng hai màu. “Đây là vũ khí bí mật tặng cậu” “Hoa? Tặng tôi?” “Đi. Cậu tìm Hoàng Ly xin ba con giòi biến dị tới đây” A Ngưu gật đầu rồi nhảy chân sáo đi tìm Hoàng Ly. Lát sau, hắn túm theo ba con giòi đã chết bị dây leo thực vật trói chặt kéo ra ngoài. Quách Ngữ phất tay. Những dây dây cỏ cỏ trói xung quanh xác của mấy con giòi khổng lồ biến mất. Sau đó cô thả ra dị năng hệ mộc để tương tác với gốc Bìm Bôi và Hồ Đằng hai màu. Một tiếng “Đi” khẽ vang lên. — QUẢNG CÁO — Gốc Bìm Bôi và Hồ Đằng hai màu vốn chỉ nhỏ chừng hai, ba mươi xăng ti mét liền bành trướng ra. Kích thước của mỗi gốc thực vật biến dị không ngừng tăng lên. Nháy mắt đã vô cùng rậm rạp, chằng chịt. Những nhánh cây non như xúc tu của động vật dùng tốc độ thật nhanh xuất hiện rồi trườn về phía hai con giòi nằm trên đất. Xác của hai con giòi bị chúng tóm lấy, lôi thật mạnh về phía đám rễ cây. Một hồi thanh âm nhai nuốt và tiếng dịch lỏng bị hút sột soạt vang lên. Mọi chuyện phát sinh chỉ chừng hơn chục hơi thở. Một chút tung tích về xác của hai con giòi lớn đã tìm không ra. “Kinh quá. Đây là thực vật biến dị cấp mấy?” “Cấp hai” - Quách Ngữ hờ hững nói. - “Cậu có thể lựa chọn cả hai gốc hoặc một gốc cũng được” A Ngưu thích mê. Nhưng nghĩ tới dị năng hệ mộc gà mờ của mình. Hắn đành tiếc nuối lựa chọn gốc Bìm Bôi. Còn gốc Hồ Đằng hai màu, hắn tạm thời gửi ở chỗ Quách Ngữ. Quách Ngữ nhìn lên sân thượng của tòa nhà hai tầng được đủ các loài hoa rực rỡ bao phủ, cũng không thấy ngạc nhiên về lựa chọn của dị năng giả hệ mộc mới gia nhập căn cứ này. A Ngưu mãi nhìn hai gốc thực vật biến dị, vừa quay đầu lại liền phát hiện xác con giòi lớn nhất mà hắn mang ra đã không thấy. A Ngưu: “...” Quách Ngữ lắc lắc tay, vô tội cười. Bên trong tòa nhà hai tầng. Nhóm dị năng giả tập trung tại phòng khách. Tề Lâm cùng Lão Hắc trao đổi về tình hình của đám động vật biến dị trong rừng rậm Mê Linh và phim trường. Hoàng Ly ở bên cạnh họ. Tề Lâm trải ra tấm bản đồ của khu vực phim trường thành phố được vẽ bằng tay. Màu mực còn rất mới. Hắn chỉ vào vài nơi được đánh dấu trong bản đồ. “Tôi dự định tại bốn gốc của phim trường phía bên ngoài sẽ dựng lên bốn tòa tháp cao. Từ nơi đó, các dị năng hệ lôi sẽ phóng điện năng dệt thành một tấm lưới phủ xuống, ngăn cản đường lui của đám chim biến dị...” Tề Lâm nói rất chi tiết. Lão Hắc nghe xong thì bổ sung thêm. “Chúng ta bố trí thêm một ít biện pháp phòng hộ bên dưới mấy tòa tháp. Đề phòng lúc nguy hiểm, các dị năng có thể nhảy xuống.” “Chuyện này tôi cũng từng nghĩ qua. Lúc đó, phải nhờ Quách Ngữ dùng lưới thực vật làm đệm dưới chân tòa tháp. Còn mặt đất của phim trường, nhờ Lão Hắc huynh cùng các dị năng hệ hỏa trấn giữ.” — QUẢNG CÁO —
“Tốt” Lão Hắc đồng ý. Đoàn đội của bọn họ lần này có hơn chục dị năng giả hệ hỏa. Lại thêm bản thân của hắn là dị năng giả hệ hỏa mạnh nhất căn cứ. Chiến trường trên mặt đất, hắn toàn bao. Hoàng Ly nhíu mày suy nghĩ. Sau đó, chầm chậm lên tiếng: “Chúng ta có thể dùng mũi tên kim loại hoặc súng để bắn hạ chim biến dị. Chỉ cần bắn trúng điểm yếu của bọn chúng. Không lo không kéo được chúng xuống từ trên trời.” Lão Hắc nhìn Hoàng Ly, sau đó lại chờ đáp án của Tề Lâm. Tề Lâm dẫn mọi người ra ngoài. Hắn bảo Hoàng Ly thả ra xác của một đầu chim biến dị nguyên vẹn rồi nói: “Ức và mắt là điểm yếu của chim sẻ biến dị. Nhưng nếu tấn công vào hai vị trí này, lũ chim vẫn có thể điên cuồng chống trả. Còn vị trí này là điểm quan trọng nhất của đôi cánh. Nếu bắn vỡ nó, có thể khiến chim biến dị mất khả năng bay.” “Không khả thi lắm. Chi bằng các dị năng giả hệ kim tập trung hạ từng con một. Dị năng hệ thổ dùng đất đá giam các đầu chim biến dị trong phạm vi của mình. Riêng dị năng giả không gian tự mình cẩn thận. Có thể thay mọi người canh phòng” Lão Hắc nhíu mày nói. Còn chưa biết Hoàng Ly là người thế nào, hắn sẽ không tùy tiện giao súng cho đối phương. Quách Ngữ hướng dẫn A Ngưu huấn luyện chiến đấu cùng dây Bìm Bôi của hắn xong thì cùng mọi người tập trung một chỗ. Dây mây biến dị nằm trong ba lô sau lưng cô nhóc ăn xong con giòi biến dị kia, vẫn rất thòm thèm. “Lão Hắc ca, Tề đại ca. Muội muốn đến phim trường trước một chuyến để truy tìm tung tích con giòi chúa kia.” “Chúng ta cùng đi.” Lão Hắc đáp lại. ... Người đông, năng suất tốt. Hai ngày sau. Bốn góc xung quanh phim trường thành phố E đã dựng nên mấy tòa tháp. A Ngưu và Quách Ngữ khống chế đám thực vật biến dị cũng đã nghiên cứu địa bàn tốt lắm. Cấp dị năng của dây Bìm Bôi và Hồ Đằng hai màu đang chậm rãi tăng lên. Quách Ngữ đứng bên ngoài lô cốt, ra lệnh cho dây mây biến bị chui xuống lòng đất, đi tìm tung tích của giòi chúa. Trên đường tìm kiếm, dây mây biến dị gặp phải những con giòi đang lẫn trốn cũng rất vui vẻ biến chúng thành thức ăn. Tâm trạng của nó vui thích cực kỳ. — QUẢNG CÁO —
Đến buổi sáng ngày thứ ba. Một chiếc Hummer từ xa chạy tới. Dừng lại ngay trước lô cốt – trụ trở chỉ huy tạm thời của chiến dịch. Cửa xe hé mở. Một đôi giày boot màu đen giẫm lên mặt đất. Người đàn ông tuấn mỹ như thần xuất hiện trong tầm mắt tất cả mọi người. Bên cạnh còn có Trần Tiểu An. “Hùng Ca/Thủ lĩnh, anh xuất quan rồi?” – thanh âm kích động đồng thời vang lên. Lão Hắc cười hề hề bước tới, vỗ vai của Kha Hùng: “Cậu lại mạnh hơn. Chúc Mừng.” “Phải đó thủ lĩnh. Mau mau thể hiện chút cho anh em mở rộng tầm mắt. Khối tên ở đây còn chưa biết thủ lĩnh của căn cứ Hùng Thiên lợi hại ra sao. Khẩn cầu thị phạm. Hắc Hắc...” Kha Hùng được mọi người chào đón nhiệt tình. Trong lòng cũng rất cảm động. Hắn đã xuất quan từ hai ngày trước nhưng còn phải tranh thủ sắp xếp mọi việc trong căn cứ và hai cánh rừng rậm nên mới chậm trễ đến đây. Tỉnh lại sau hơn một tháng hôn mê, không chỉ dị năng hệ lôi đạt tới cấp sáu đỉnh cao mà không gian cũng siêu cấp mở rộng. Tòa nhà đá lại có thêm vài món đồ chơi vô cùng thú vị… Đáng mừng nhất chính là Kim Cốt của hắn được tu luyện thành công. Toàn bộ xương máu đều rực một màu vàng kim. Ngay cả cặp cánh sau lưng cũng mất đi màu đen, thay bằng sắc màu đồng dạng. Kha Hùng bình thường đã siêu cấp tuấn mỹ. Nhưng sau khi luyện thành công Kim Cốt, cả người hắn như lột xác, khí chất theo đó cũng gia tăng thẳng tắp theo cấp số nhân. Ánh mắt Trần Tiểu An nhìn Kha Hùng rất nhiều quái dị. Sau đó, cô nàng cũng hạ xuống quyết tâm thật lớn, mãnh liệt yêu cầu. “Anh phải làm cho mình xấu bớt đi. Nếu không ... chia phòng ngủ.” Kha Hùng: “...” Kha lão đại bị phu nhân đe dọa, ủy khuất dùng súc cốt công để điều chỉnh một vài đường nét trên gương mặt. Chính vì vậy, hiện tại đám người Tề Lâm, Lão Hắc mới không bị dung nhan của hắn bẻ cong.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]