Edit by Chang
“Tô Lạc Ương, cậu thừa nhận đi, chúng tôi đều nhìn thấy là cậu làm!”
“Đúng vậy, ha ha ha, chuyện cậu làm mà, đừng chối bỏ như thế!”
Tô Lạc Ương cười lạnh, năng lực trả đũa của mấy bạn nhỏ này đúng là rất mạnh!
“Rõ ràng là các cậu làm, thế mà bây giờ lại vu oan cho Lạc Ương!” Giọng nói thanh thúy trong trẻo như tiếng nước vang lên bên cạnh Tô Lạc Ương, Lâm Tiêu Vũ tức giận đến mức hoàn toàn không nói lắp nữa.
Sắc mặt những người đó vẫn không thay đổi: “Chúng tôi vu oan cho cậu ta? Cậu có chứng cứ không?”
“Nhưng mà, nhưng mà…”
Khuôn mặt Lâm Tiêu Vũ ửng hồng, đang muốn tiếp tục cãi lại, kết quả bị Tô Lạc Ương kéo lại.
Tô Lạc Ương lắc lắc đầu với cô ấy, sau đó đưa mắt nhìn về phía bọn họ, đúng là hổ không gầm lại tưởng hello kitty, tưởng cô vẫn là Tô Lạc Ương trước kia sao!
Con ngươi quét qua một vòng: “Các cậu ai có máy tính?”
Tất cả học sinh đều tôi nhìn cậu cậu nhìn tôi, không quan tâm đến Tô Lạc Ương muốn máy tính làm gì, bọn họ cũng không ngu, ai lại vô duyên vô cớ đưa máy tính cho người khác chứ!
Lại là giọng nói dễ nghe như tiếng sóng kia vang lên: “Tôi có!”
Mọi người đều nhìn về phía âm thanh đó, lúc nhìn thấy đó là ai thì trên mặt mọi người đều vô cùng, ngay cả Dương Lệ cũng thế!
“Gì, Hạ thiếu muốn cho Tô Lạc Ương mượn máy tính!”
“Hạ thiếu đi học luôn mang theo máy tính, nhưng trước nay lại chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-mat-ai-ky-thieu-ba-dao-co-chap-sung/1254070/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.