Độc dược sẽ không tổn thương đến thân thể mảy may tất nhiên lại sẽ có sự hư hao đối với dung mạo, Đại Trường Lão dám đối với gia chủ Diệp Lăng hạ độc hiển nhiên sẽ không nương tay với nàng, phỏng đoán loại độc dược quỷ dị này là Đại Trường Lão cho nàng ăn vào thời điểm tuổi còn nhỏ.
Nếu không phải nhiều năm ở kiếp trước Diệp Khanh Đường học không ít y thuật e là cũng sẽ không chú ý tới điểm này.
Trong tay nàng chén thuốc bây giờ chính là giải dược tiêu trừ hiệu lực của độc dược.
Kiếp trước, Diệp Khanh Đường bởi vì vết bớt trên mặt mà vô cùng tự ti căn bản không muốn lộ mặt trước người khác; kiếp này, Diệp Khanh Đường tuy không quan tâm vẻ ngoài, thế nhưng không thể để dược hiệu quái lạ lưu lại trên mặt mình như thế này được.
Diệp Khanh Đường hít mạnh một hơi, đem chén thuốc khiến người khác buồn nôn rót vào trong miệng, một luồng hương vị khó nói nên lời trong nháy mắt khuếch tán bên trong khuôn miệng thiếu chút nữa khiến Diệp Khanh Đường khóc ra nước mắt.
Diệp Khanh Đường lau đi khóe miệng dư lại dược, nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn nói:" Đời này ta không muốn lại uống một lần nữa."
Sau khi uống xong nước thuốc Diệp Khanh Đường chỉ cảm thấy trên mặt chỗ vết bớt truyền đến một trận đau rát như kim châm, ngay thức khắc nàng đi đến trước gương đồng nhìn đến biến đổi trên mặt mình.
Cực đại màu đỏ vết bớt trên mặt ngay tại Diệp Khanh Đường trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-manh-nhat-nu-de/2795729/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.