.
Một ngày vào buổi chiều, cũng phải vào năm ngày mà bệnh nhân tới xin chữa bệnh. Hôm nay tôi kiểm tra bài tập dược học của Quá Nhi, Long Nhi ở bên cạnh ôm Dục Nhi ngủ trên dải lụa trắng.
Lúc này ngoài cửa có người ra sức gõ cửa rất lâu, Tôn bà bà đi mở cửa, tôi lấy hộp thuốc đứng dậy đi ra ngoài, gấp gáp như vậy chắc là có người bệnh nặng.
Nào ngờ lại là Kha Trấn Ác, Quách Tĩnh có đến đây vài lần thăm Quá Nhi, còn ông ta và Hoàng Dung đến một lần cũng không xuất hiện. Tôi hỏi: “Kha đại hiệp, có chuyện gì mà vội vàng thế?”
Ông ta nghe thấy giọng tôi, vội nói: “Dương phu nhân, mời theo ta đi một chuyến đến đảo Đào Hoa. Tĩnh Nhi và Dung nhi đều không ở trên đảo, nha đầu Phù Nhi ra ngoài gây họa, bị người ta đánh bị thương, còn trúng độc. Bọn Tĩnh Nhi đều không có ở nhà, ta có mời thầy thuốc cũng không giải độc kia được.”
Tôi gật đầu: “Được, con đi theo người một chuyến.”
Quá Nhi vội nói: “Cô cô, con với cô cô cùng đi.”
“Mấy ngày nay dượng con không có ở nhà, con ở lại chăm sóc Long Nhi, Tôn bà bà và em đi, một mình cô cô đi là được.”
Quá Nhi gật đầu, tôi dặn dò chúng vài câu rồi vội vàng theo Kha Trấn Ác lên thuyền đi đảo Đào Hoa.
Ở trên thuyền, tôi mới hỏi nhỏ ông ta, thương thế Quách Phù rốt cuộc là như thế nào.
Ông ta thở dài, “Tĩnh Nhi và Dung Nhi chỉ có một đứa con, xưa nay chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ly-mac-sau/255107/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.