.
Trở lại quán trọ, tiểu nhị nói hôm nay có một cô gái trẻ tuổi đến tìm tôi. Tôi hỏi hắn dung mạo, cách ăn mặc của nàng ấy thế nào. Nghe hắn miêu tả tôi cũng không nhận ra ai đành mặc kệ. Hắn nói nàng kia có nhắn ngày khác sẽ đến hỏi thăm. Tôi không quen biết người nào trong thành này, chẳng lẽ là người Lục gia?
Có đàn, ngày hôm sau tôi lại lười ra ngoài. Tay tùy ý gảy đàn, vừa suy nghĩ về cuộc sống của chính mình. Nói chung đây là một loại vấn đề tâm lý, không có âm nhạc làm nền hoặc không có chuyện gì làm cho tôi bận rộn là tôi liền không có ý gì hay cả.
Tôi đã cân nhắc các khả năng như mở y quán, buôn bán nhỏ hay là lấy chồng,… đều không có khả thi.
Triều đại này chưa có nữ thầy thuốc, mở tiệm thuốc khó tránh khỏi làm người khác giật mình sợ hãi nảy sinh nhiều rắc rối.
Buôn bán cần chuẩn bị người từ trên xuống dưới, một cô gái như tôi sẽ rất bất tiện. Huống hồ tôi cũng không có kinh nghiệm buôn bán.
Lấy chồng? Thứ nhất không có đối tượng thích hợp, thứ hai lập gia đình phải tam tòng tứ đức, chồng nói vợ nghe nói không chừng về Cổ Mộ còn tốt hơn .
Chẳng lẽ thật sự phải suốt ngày đi trộm cướp?
Cuộc sống ban đầu vốn không có tương lai, giờ nghĩ lại hình như càng u ám. Bàn tay theo tâm trạng tấu lên bản giao hưởng Định mệnh của Beethoven (1).
Ở đây người khác thì đàn khúc nhạc cổ đại còn tôi cứ hết đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-ly-mac-sau/255096/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.