Con đường đá ở phía Bắc Khố Nhĩ Tư trấn khá rộng, một lần có thể qua lại năm chiếc xe ngựa, phía cuối đường là Mê thất cốc, hai bên mọc lên nhiều đồi núi thấp, nhìn từ xa có thể tưởng nhầm là những nấm mồ. 
Tổ đội của Lý Lạc di chuyển liên tục trên những gò đất thấp trong núi. 
Vùng núi là nơi sinh sống của nhiều loại quái nhưng do sự xuất hiện 3 vạn người chơi không mời mà đến, trong một ngày ngắn ngủi, đem phần lớn lượng sinh vật xung quanh đồ sát, ngay cả Đại Nhĩ quái có sức sinh tồn cường đại cũng chỉ còn loe ngoe vài mống, muốn tìm đủ 20 đầu bắt buộc phải đi sâu vào phía trong. 
Nhóm Lý Lạc tại một khu vực có địa hình lồng chảo, phát hiện có ba con Đại Nhĩ quái núp sau tảng đá lớn tranh giành thức ăn với nhau. 
Mộ Thần quan sát 3 con quái đồng thời nhắc nhở Lý Lạc: "An Đức Lai, người chưa từng đánh quái đi, thế giới này không chỉ NPC thông minh mà quái cũng rất gian xảo, chúng nó biết đánh không lại là trốn, chút nữa nhớ chú ý, đừng để chúng có cơ hồi đào thoát." 
"Đúng đúng, lũ ... quái này phi thường ‘’tiện’’, gặp ít người chúng sẽ cùng xông ra đánh hội đồng, thua thì bỏ chạy, ta choáng, lần trước một mình đuổi theo quá xa, bị chúng nó quay lại quần ẩu xém chết." Phiêu Dật Như Phong vẫn còn sợ hãi đồng ý nói: 
Lý Lạc buồn cười gật đầu, ý nói đã hiểu. 
Trí tuệ của dã quái phổ thông rất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-long-ky-lanh-chua/2383490/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.