_ Công chúa ko có làm gì quá đáng với người chứ ?
_ Ai dám làm gì ta chứ? Ngược lại... ta có chút hứng thú với cô ta...Ta sẽ giúp nàng ta thu tóm đại triều cũng cố binh lực giúp nàng ta lên ngôi .
_ Người như vậy có mạo hiểm quá ko?
_ 3 năm ở với người đần ko bằng 1 lúc ở cùng người khôn. Dù gì nàng ta cũng là người thông minh huống hồ bây giờ ta cũng đã là phò mã là chính thất của nàng ta. Nếu giúp nàng ta sau cùng ta cũng ko thiệt , ngược lại để người khác lên ngôi ngươi nói xem lúc đó ko chỉ có nàng ta chịu khổ còn liên lụy luôn cả ta làm sao ta có thể để bản thân chịu ủy khuất được
Dạ Quân Ly mỉm cười nói.
_ Người quả là suy tính kỉ lưỡng. Giang Hành ta nguyện chia sẽ mọi việc với người.
_ Là ngươi tự nói, khi đó đừng có thấy khó khăn mà bỏ trốn lúc ấy ko có kịp đâu haha.
Từ ngày Phi Hoan tiến cung làm trắc phi Lâm Ngữ Khê cũng ko đoái hoài gì đến Lý Uy hắn vì thế mà bực bội cho nên quyết gặp riêng Phi Hoan 1 lần.
Phi Hoan đang chăm chú gãy đàng chợt nghe nha hoàng của mìh là Như Ngọc vội nói nhỏ
_ Chủ tử! Phò mã của phủ hoàng nữ Lý Uy đến ạ!
_ Hắn đến có việc gì?
_ Nô tỳ ko rõ, chỉ nghe nói là muốn gặp riêng chủ tử.
_ Được rồi, ngươi lui đi ta tự có sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-vuong-nu/2764209/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.