_ Vừa nãy..... là ta đã làm nàng phải khó xử rồi
Dạ Quân Ly nhỏ giọng nói hắn thật sự áy náy vì 1 chút kiêu ngạo mà mém chút đẩy Vũ Cơ vào chuyện ko hay nên lại có cảm giác hối lỗi.
Vũ Cơ nhìn Dạ Quân Ly cô chỉ trầm mặc 1 hồi sau mới nói
_ Lúc nãy.... có bị thương chỗ nào ko?
Dạ Quân Ly ngạc nhiên khi Vũ Cơ ko hề tức giận với mình, ngược lại còn quan tâm hắn ko hiểu tại sao khi nhìn Vũ Cơ lúc này so với khi nãy là 2 con người hoàn toàn khác nhau, cô bây giờ ôn nhu mềm mỏng so với lúc khẩu chiến với Lâm Ngữ Khê ngược lại giống như 1 người khác, vô cùng mạnh mẽ toát lên sắc khí oai vệ. Dạ Quân Ly lúc này lại có chút xao động với cô hắn mãi nhìn Vũ Cơ mà quên trả lời. Giang Hành nhìn thấy vội nháy nhỏ hắn
_ Chủ tử! Công chúa đang hỏi người đấy
_ À! Ta.... ta ko có bị thương.
_ Ko bị thương là tốt rồi... là phò mã phải cùng ta quản hết cái phủ Hoàng nữ này. Ta hy vọng huynh đừng lúc nào cũng say như vậy , ta ko muốn người ngoài bảo ta nuôi chiều huynh ko quản nổi.
_ Ta hiểu rồi...
_ Vậy huynh nghĩ ngơi đi. Ta vễ phòng đây.
Vũ Cơ nói xong liền rời đi. Dạ Quân Ly cứ đứng nhìn theo cho đến khi cô đi khuất mới ngồi xuống
_ Giang Hành! Ngươi nói xem, nàng ấy.... tại sao 1 lời cũng ko mắng ta? Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-vuong-nu/2764204/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.