Cầm bàn tay to lớn là thế nhưng hơi ấm đã ko còn Vũ Cơ trong lòng đau đớn gấp vạn lần, vì cô tất cả là tại cô, so bản thân với con vật cắn Dạ Quân Ly bây giờ cô càng đáng đánh hơn, chung quy nếu hôm đó cô ko uống rượu thì anh đã ko phải ko màng hiểm nguy đi kiếm thuốc giải để phải hôn mê như vầy. Nhìn Dạ Quân Ly yên lặng nằm đó, Vũ Cơ ko nhịn được nữa chỉ biết gục đầu lên tay Dạ Quân Ly nước mắt nóng hổi cũng theo đó mà tuôn trào.
Cứ như thế vài ngày sau đó Vũ Cơ ngày ngày đều đến bón nước cháo và thuốc cho Quân Ly mặc dù anh uống vào 2 phần nhả ra 8 phần cho thấy cơ thể ko còn cách nào cứu được nhưng Vũ Cơ vẫn kiên trì ngồi bón cho hắn , đêm đến lại ngủ cạch trông chừng mặc cho Sở Phi Hoan có khuyên cỡ nào cô cũng mặc kệ.
2 Ngày sau
Cũng như thường lệ Vũ Cơ đang bón thuốc cho Quân Ly thì bên ngoài ồn ào, liền vén màng ra ngoài thì thấy người của Lâm Y Xuyên đã đến nơi
Sau đó được tin triệu hồi về cung, Vũ Cơ lúc này ngoái đầu nhìn Dạ Quân Ly vẫn bất động nằm đó sau đó trầm ngâm 1 lát rồi gật đầu về cung.
Trên xe ngựa, Vũ Cơ để Dạ Quân Ly nằm cạnh mình, mắt chăm chú nhìn hắn vẫn im lặng nằm đó như cầu mong rằng hắn sẽ đột nhiên tỉnh lại hay chỉ là 1 cái cau mày đơn giản nhưng mọi thứ vẫn ko
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-vuong-nu/2764175/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.