Bữa sáng đã kết thúc, Tần Mặc đã lên công ty, Tần phụ nhân đã rời đi. Ninh Viên Viên vào phòng khách tìm lại tờ giấy, cô loay hoay mãi cũng không thấy:"Không có? Lúc nãy còn ở đây"
"Có khi nào tên hồ ly kia lấy đi rồi không?"
Tần Mặc đang ở công ty, đột nhiên hắc xì một cái, Tang Trì lo lắng hỏi:"Ngài bị cảm à"
Tần Mặc xoa mũi:"Tôi có cảm giác như đang bị mắng "
Ninh Viên Viên bỏ cuộc, ngồi xuống sofa nghỉ ngơi. Điện thoại reo lên tiếng chuông, cô bắt máy:"Tề Long?"
"Sao hả, sao hả? Đã li hôn với hắn chưa?". Đầu dây bên kia hớn hở hỏi
Ninh Viên Viên day day cái trán, vẻ mặt trông cực kỳ khó chịu:"Anh nói xem". Tề Long vứt luôn con gấu bông, kinh ngạc hỏi:"Em vẫn chưa li hôn? Hay em không nỡ?"
Ninh Viên Viên cười nhạt:"Không nỡ? Chăng may Tần phu nhân xuất hiện đúng lúc, không là... haizz".
Tề Long có chút hụt hẫng, giọng nói pha có chút tức giận:"Bà ta đến quá là đúng lúc đi". Ninh Viên Viên kinh ngạc:"Ý gì?"
Hắn tỏ vẻ nhún vai, tận tình giải thích:"Em đừng quên là nhất cử nhất động vẫn còn nằm trong kiểm soát của của Tần gia, tuy các người kết hôn trong yên lặng. Nhưng 1 ngày chưa li hôn thì em vẫn còn là người của Tần gia"
Đúng vậy. Tề Long nói đúng, chưa li hôn thì mình vẫn chính là con dâu ở Tần gia, không thể thay đổi được, dì Trần cũng không ngoại lệ. Ninh Viên Viên biết người nhà họ Tần nhất định sẽ không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-vo-nam-chinh/2593164/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.