Ninh Viên Viên:"Ha"
Ninh Khanh đơ người tại chỗ, vừa đau vừa mất mặt. Đám người làm không dám tiến lại gần, vừa buồn cười vừa sợ sệt, một số người muốn lên đỡ cô ta nhưng ánh mắt của Ninh Viên Viên quá đáng sợ nên đành phải lơ đi
Ninh Viên Viên cúi người, ngồi chồm hỗm, khuôn mặt hiện rõ sự châm chọc nhưng vẫn giả vờ đáng thương nhìn cô ta:"A, chị ngã mạnh như vậy tôi lo cho nền nhà sẽ vỡ mất"
Ninh Khanh dường như gần mất hết bình tĩnh, tay nắm thành quyền, bây giờ cô ta muốn xé nát bộ mặt của Ninh Viên Viên. Cô ta ngẩng đầu lên là đụng ngay khuôn lạnh lùng của cô, khuôn mặt kề khá gần chỉ cách nhau hơn 10 cm
Ninh Viên Viên mỉm cười, thì thầm nhỏ giọng vào tai cô:"Đau lắm à?". Cô chậm rãi vuốt tóc Ninh Khanh tựa như đang vuốt ve con chó, kề sát tai nhỏ giọng nói:"Vậy thì tôi sẽ khiến cô sau này càng đau đớn hơn"
Cô ta lập tức cả người đơ cứng, lạnh lẽo không nói nên lời. Sợ hãi xen lẫn tức giận chồng lên nhau, khuôn mặt xinh đẹp trở nên méo mó:"Cô....!!"
"Cái gì mà ồn ào vậy?"
Một giọng đàn ông cắt ngang, Ninh Viên Viên khuôn mặt điềm tĩnh liếc qua
Ninh Chí Đức
Ông ta hiện tại đang đứng trước mặt cô, Ninh Viên Viên nhẹ nhàng đứng lên. Khuôn mặt mừng rỡ của Ninh Khanh nhanh chóng xuất hiện, một giây sau trở nên đáng thương nằm lì ở đó
Ninh Chí Đức mặt không biểu tình nhìn cô, ánh mắt hiện lên sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-vo-nam-chinh/2593161/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.