Tần Mặc mím môi, không muốn nói chuyện, cặp mắt chỉ rũ xuống giống như đang chịu ủy khuất
Ninh Viên Viên vốn muốn chửi cái tên này, nhưng thấy bộ dạng đó cô nhất thời nghẹn họng, những lời lẻ nặng nhẹ nhất thời nuốt xuống. Cái tên này giống như một đứa trẻ không được điều nó muốn liền bày ra bộ dạng uất ức buồn bã
Tần Mặc trời sinh bộ dạng tinh xảo, khuôn mặt xinh đẹp nhưng không kiểu giống phụ nữ mà thiên về sắc bén, có thể là còn đẹp hơn phụ nữ
Nước da trắng lạnh, bộ đồ màu đen nổi bật làn da hắn, Ninh Viên Viên chợt buồn bực hừ một tiếng:"Anh đi vào đi" Coi như bà đây không tính toán chuyện lúc nãy
Anh chợt ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào cô, qua mấy giây mới mới miệng:"Chút nữa... về cùng tôi?"
Cô dứt khoát xua tay:"Không cần, tôi đi cùng chú nhỏ về nhà"
Ninh Viên Viên ăn mặc mỏng manh, làn váy lộ ra bờ vai trắng mịn mảnh khảnh, gió đêm thổi vào người cô, lạnh đến thấu xương
Cô chợt run lên, Tần Mặc nghiêng đầu muốn cởi áo khoác cho cô, nhưng dừng lại:"Đám người họ Ninh kia..."
Cô nghe hắn nói, chợt dừng lại:"Anh nói gì?"
Tần Mặc:"Có cần tôi xử lý đám người kia giúp em không?"
Ninh Viên Viên kinh ngạc:"Sao cơ?" Thằng nhãi này lên cơn gì vậy?
Hắn xoa xoa cổ tay, sâu kín nói:"Dạy bài học cho bọn họ"
Cô tựa như không thể tin được, khuôn mặt bày ra như muốn nói: Anh đang âm mưu chuyện gì? Nam chủ muốn giúp cô cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-vo-nam-chinh/2593135/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.