Ninh Viên Viên cầm dây xích dắt chó đi dạo, một chiếc Maybach màu trắng dừng lại chỗ cô
Cửa sổ dần kéo xuống lộ ra gương mặt người đàn ông trông vô cùng quen mắt, đuôi lông mày cô nhướn lên
Lục Diệm nhìn thấy cô, hướng cô không ngừng vẫy tay:"Hi người đẹp"
Ninh Viên Viên híp đôi mắt:"Anh là... Lục Diệm?"
Anh ta cười một cái vẻ mặt hết sức đau lòng:"Mới có mấy ngày không không gặp mà đã quên người ta rồi" Hắn làm bộ đau thương ôm ngực:"Tiểu Viên Viên thực khiến người khác đau lòng"
Vẫn là cái giọng điệu ghê tởm đó, lông tơ trên người cô không tự chủ mà dựng lên, Lục Diệm còn đang diễn vở kịch bi thương đột bị đánh một cái, theo bản năng nhìn về phía người đàn ông ngồi bên ghế lái
Ninh Cảnh Thiên vân đạm phong kinh liếc nhìn hắn, bộ dáng âm trầm lạnh nhạt
Ninh Viên Viên đứng gần cửa xe, cúi xuống xuống nói:"Chú nhỏ"
Nghe được giọng nói mềm mại của cháu gái, hắn trở lại bộ dạng ôn nhu hiền hòa, sau đó liếc nhìn Lục Diệm:"Cậu ra đằng sau đi"
"Vì sao a!"
Ninh Cảnh Thiên:"Đương nhiên là ghế lái đặc biệt dành cho cháu gái tôi rồi"
Lục Diệm hậm hực xuống xe, sau đó ủy khuất nhìn cô một cái, Ninh Viên Viên nhìn người đàn ông khóc không ra nước mắt, buồn cười
Lục Diệm rất chu đáo mở cửa xe cho cô, Ninh Viên Viên "cảm ơn" một tiếng, sau đó nhìn sang chú nhỏ cô cười cười một cái
Ninh Viên Viên để Quất Quất ngồi đằng sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-vo-nam-chinh/2593129/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.