Mộ Du đi theo quản gia đến từ đường. Không cần người giục, y đã tự đi vào.
Quản gia thở dài thườn thượt, ông đóng cửa lại rồi rời đi.
Hệ thống nhịn không được:[Sao cậu lại nghe lời ông già đó, ổng kêu cậu đến chỗ này là cậu đến vậy đó hả?]
Mộ Du cong môi:[Ta thấy ngươi nên lật lại bộ nhớ của mình một chút đấy? Lần trước ta có thể làm từ đường thối um lên mấy ngày, lần này ta lại không thể đốt nó trành tro sao!]
Hệ thống cả kinh, vội vàng hỏi:[ Cậu muốn làm gì?]
Mộ Du:[ Đương nhiên là......họ làm ta không thoải mái! Toàn bộ Mộ phủ cũng đừng thoải mái nữa!]
Hệ thống:[!!!]
Nhưng cũng không cần thiêu chứ! Quá nguy hiểm rồi!
Nó vội vàng khuyên nhủ:[ Việc này rất nguy hiểm, chúng ta đổi cách khác nhe.]
Mộ Du lạnh lùng nói:[ Không đổi ý!]
=-=-=-=-====-=-=-=-=
Mộc Nguyệt ngồi với Nhạc Nguyệt chờ Mộ Du đến tận buổi tối. Mắt thấy chủ tử vẫn chưa về, hai cô vội đến hỏi thăm Song Hỉ.
Nghe nói đám người Mộ gia trở về, Mộ Du lại bị phạt đến từ đường, còn bị nhốt lại, hai người hai mặt nhìn nhau.
"Bây giờ chúng ta phải làm sao đây?" Nhạc Nguyệt lòng nóng như lửa đốt. Nghe Mộc Nguyệt kể lại sự việc, nàng hận không thể đánh con ếch ngồi đáy giếng Mộ Dương Trác một trận cho sướng tay.
Người của Vương gia nhà cô, há có thể để bọn họ khi đễ như vậy.
Nhạc Nguyệt căm giận bất bình, "Chúng ta đi tìm Vương gia đi?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-tieu-phu-lang-cua-vuong-gia/3475562/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.