Dưới địa lao âm u ẩm ướt, chân Mộ Du bị cùm bởi gông xiền, khúc khởi chân, cánh tay ôm lấy đầu gối, ánh mắt dại ra, ngồi ở đống cỏ dại trên giường đá.
Từ phủ hoàng tử đến khi bị giải vào thiên lao, chỉ trong một thời gian ngắn.
Tam hoàng tử Bách Lý Nghiệp mưu đồ bí mật tạo phản, bị tân đế phát hiện, thê thiếp trong phủ đều bị hạ vào lao ngục.
Mộ Du là hoàng tử phu, tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Như này thì đi hít mùi đất luôn cũng tốt, miễn lại bị chịu đủ tiên phạt trong phủ.
Bách Lý Nghiệp từ trước đến giờ chỉ thích nữ nhân, bởi vì lợi ích nên mới cưới Mộ Du, tự y gả vào phủ, nghiệp lớn của hắn một khi có chuyện không như ý liền lấy y ra trút giận, nhiều lần bị đánh đến thương tích đầy mình, hơi thở thoi thóp.
Mà số Mộ Du y hệt con cá con chim trong lồng, trong chậu, rốt cuộc cũng không thể thoát khỏi cái nhà giam này.
Y không muốn gả cho kẻ như Bách Lý Nghiệp, nhưng đám người Mộ phủ kia lại ép y phải lên kiệu hoa.
Trong đầu Mộ Du không ngừng hiện lên một ý nghĩ-------- nếu y có thể kéo cả Mộ phủ cùng nhau xuống địa ngục thì tốt rồi.
Bất quá suy nghĩ này chỉ lướt qua trong giây lát thôi.
Trên mặt lộ ra một nụ cười khổ, hiện tại bộ dạng của y nhìn như ma quỷ, còn có thể làm được cái khỉ khô gì? Một chân đã giẫm vào địa ngục, mơ ước thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-tieu-phu-lang-cua-vuong-gia/2763333/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.