Chân trời nổi lên một cái bụng cá trắng, Mộ Du từ giường nhỏ ngồi dậy.
Hệ thống nhịn không được mà phun tào:[ Tui tưởng là quỳ ở từ đường là phải luôn luôn quỳ chứ.]
Mộ Du:......
Y trợn trắng mắt, nói: [Nếu là phải luôn quỳ, thì chân ta phải bỏ luôn rồi đấy!]
Quỳ từ đường gần như là một cách nói, là dùng đồ giản dị hơn bình thường, rốt cuộc ở nơi như từ đường này, không giống với nơi khác tùy ý làm cái gì cũng được.
Mộ Du hiện giờ chỉ nghĩ đến việc quậy sụp Mộ gia. Làm cho những người này nếm thử mùi vị làm tù nhân của y lúc trước.
Đừng nói giữ đạo hiếu, trừ bỏ bài vị của mẫu thân thì liệt tổ liệt tông y đều không nghĩ sẽ quỳ.
Bởi vì Mộ gia không có một ai tốt đẹp cả!
Hạ nhân đã bắt đầu bận rộn, tiếng bước chân nhỏ vụn, đi tới đi lui, ồn ào đến không còn cách nào ngủ.
Mộ Du cởi áo ngoài, trộm liếc mắt một cái.
Hệ thống:[ Đừng nhìn, cậu cũng không thể đi ra ngoài.]
Mộ Du: [Ngươi nói ta xem, nên đáp lễ Tiền thị như thế nào?]
Hệ thống trầm mặc hai giây, nói:[ Ăn miếng trả miếng hả? Hay là phá hỏng mấy món đồ ả thích nhỉ?]
Ngón cái cùng ngón trỏ vuốt ve khớp xương, Mộ Du lâm vào trầm tư. Loại chuyện quỳ từ đường này cũng không phải lần đầu y trải qua.
Muốn nói đến nguyên nhân tình cảnh gian nan bây giờ của y, phải bắt đầu từ mười bảy năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-lam-tieu-phu-lang-cua-vuong-gia/2763328/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.